15.
Cả người Liễu Hoan Hoan sững sờ, từ nhỏ cô ta đã sống an nhàn sung sướng làm sao từng thấy qua cảnh tượng như vậy. Sợ hãi kịch liệt làm hai chân Hoan Hoan bủn rủn, toàn thân mềm nhũn, muốn quay đầu chạy trốn cũng không làm được.
Vào thời khắc quan trọng, Tống Phỉ Phỉ từ bên cạnh nhảy lên đá một cú đá mạnh vào người Liễu Hoan Hoan. Khiến cho cô ta lăn vài vòng trên mặt đất mới dừng lại.
Mà tôi cũng nhanh chân một cước đá bay con dao phay trong tay dì Tống đi. Rồi mau chóng nhét vào miệng dì ấy một lá bùa màu vàng.
Trên mặt dì Tống không ngừng toả ra từng làn khói đen. Giống như có thứ gì đó đang vùng vẫy muốn chui ra ngoài.
Tôi lùi về sau hai bước cảnh giác nhìn dì ấy. Chỉ trong chốc lát, phần bụng dưới vốn phẳng lì của dì Tống nhanh chóng phình to ra. Chưa đến một phút cái bụng của dì đã to như của bà bầu chín tháng mười ngày.
Không tốt!
Tôi nhanh chóng rút kiếm gỗ đào ra vừa kịp quay người, thì cái bụng căng phồng của dì Tống đã nổ tung.
Thứ gì đó màu hồng theo cú nổ tung bay lên không trung rồi rơi xuống. Một đoạn dây lưng màu hồng nhạt trực tiếp rơi trên cổ Liễu Hoan Hoan vừa ngồi dậy.
Từ lúc có tiếng hét trong bếp đến cú nổ tung của bụng dì Tống, chỉ diễn ra trong vòng một hai phút ngắn ngủi.
Tôi và Tống Phỉ Phỉ liếc nhìn nhau, Tống Phỉ Phỉ có chút sững sờ.
"Vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-su-linh-chau/2736704/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.