Quyển 3: TẾ NHẬT THIÊN MỆNH
Đã là cuối mùa xuân, gió đêm như cũ lạnh thấu xương.
Phòng ở tầng giữa Hành Diên cũng không nhỏ như Thẩm Hồng Xuyên đã nói, ngược lại so với khách điếm bình thường còn lớn hơn nhiều, bên trong bày trí đủ cả, trừ những lúc gặp cuồng phong sẽ có chút lay động còn thì so với đất bằng chẳng khác lắm.
Chu Phụ Tuyết ôm mấy quyển sách ố vàng, gõ mở cửa phòng Minh Chúc. Vừa liếc mắt đã thấy Minh Chúc uể oải nằm ghé vào giường, tóc trải đầy lưng, bộ dáng muốn ói lại ói chẳng ra.
Hắn cũng không ngẩng đầu, ủ rũ nói: "Huynh… Huynh muốn uống nước."
Chu Phụ Tuyết than nhỏ một hơi, đút cho hắn ly nước, thêm dầu vào đèn đặt trên bàn, bấy giờ mới tới cạnh giường, nói: "Đã khuya rồi, ngủ đi."
Minh Chúc cố gắng không nghĩ đến chuyện mình đang ở trên trời cao mấy chục trượng, hắn hít sâu, rúc người vào chăn đệm mềm mại, cuộn tròn lại rồi nhắm mắt: "Ừa, hôm nay đọc cái gì?"
Chu Phụ Tuyết: "Liên Sơn Quy Tàng(1)."
Minh Chúc: "Cái… Cái thứ đồ chơi gì đây?"
Chu Phụ Tuyết giơ quyển sách cổ ố vàng hơi mỏng trong tay lên: "Lấy từ chỗ Cửu sư huynh, hình như nói về bốc hào(2),muốn nghe không?"
Minh Chúc nói: "Không nghe không nghe, sách lấy từ chỗ lão Cửu đệ cũng dám coi, không sợ thành cái nết quỷ khí âm u như hắn à, đổi cái khác."
Chu Phụ Tuyết bất đắc dĩ nói: "Vậy vẫn là Thanh Tĩnh Kinh nha."
Minh Chúc còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-su-huynh-nha-nguoi-ta-deu-nhu-vay-a/2498401/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.