Trở thượng ngư nhục: Hình dung việc rơi vào hoàn cảnh khó khăn, số mạng nằm trong tay kẻ khác
Minh Chúc cảm giác được Minh Chiêu với Chu Minh Trọng thi thoảng lại nhìn về phía mình, ánh mắt làm da đầu người ta có chút tê dại, hắn hơi run, lặng lẽ nhích lại gần Chu Phụ Tuyết, nói khẽ: "Đó là cha đệ à?"
Chu Phụ Tuyết nhẹ nhàng "ừm" một tiếng.
Minh Chúc nói: "Nom bộ nham nhở(1) thế chắc cũng không làm ra chuyện người làm được nhỉ?"
Chu Phụ Tuyết: "..."
Nhưng Minh Chúc cũng không nói sai, rõ ràng là con trai ruột mình thế mà vừa thấy không có linh mạch thì vứt đi như giày rách, ngần ấy năm không lo không hỏi tới, có khi chuyện Minh Chiêu đưa con mình lên làm vỏ kiếm người này cũng biết, nghĩ như thế, Chu Minh Trọng hình như càng chẳng ra thứ gì.
Minh Chúc nhìn vẻ mặt không có gì nói của Chu Phụ Tuyết thì lập tức phản ứng lại. Nói sao cũng là cha ruột của người ta, chắc chắn không thích người ta chỉ mặt chỉ mũi mắng cho, khô khốc nói: "Xin, xin lỗi, huynh không có ý đó, huynh chỉ là… nói linh tinh thôi…"
Chu Phụ Tuyết rũ mắt, y nhàn nhạt đáp: "Đệ biết rồi."
Hơn nửa canh giờ tiếp theo, hai người chẳng nói chuyện mà mấy người Quy Ninh cách đó không xa lại như thấp giọng thương thảo gì đó, ánh mắt cứ bay sang đấy khiến Minh Chúc theo bản năng cảm giác được trận kinh sợ.
Mãi tới khi Quy Ninh chân nhân xé mở kết giới, Minh Chúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-su-huynh-nha-nguoi-ta-deu-nhu-vay-a/2498358/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.