" Hả? Huynh có ý gì vậy?" Hoa Trúc Vân ngạc nhiên ngẩng đầu lên nhìn hắn, hắn không đáp lời chỉ khẽ cười nhạt
roi xoa da่น nang.
"Đại sư huynh tới rồi.. Người cũng đi rồi.."
" Được" Trình Túc Anh cười rồi khoác tay hắn bước đến chỗ Hoa Trúc Vân đang đứng.
" Đại sư huynh. "
" Thiếu hiệp, gặp lại rồi. "
Thẩm Tử Ngọc gật đầu nhìn nữ tử đang khoác tay nhị sư đệ khoé môi hơi nhếch lên.
"Túc Anh tỷ bây giờ tỷ đi đâu ạ?"
"Ta muốn về Bách Nguyệt Lâu, không biết có thể phiền huynh hộ tống ? "
Tư Khắc Kỳ ánh mắt cầu cứu Hoa Trúc Vân, nhưng tiểu sư muội nhà hắn trời sinh đã không hiểu chuyện nhân tình đối với loại chuyện này chưa gặp qua không hiểu ý, Thẩm Tử Ngọc xoa đầu Hoa Trúc Vân mở lời.
" Bọn ta cùng hai người đi."
Tư Khắc Kỳ âm thầm đưa ngón tay cái về phía Thẩm Tử Ngọc, hắn vờ như không thấy rồi xoa nhẹ má Hoa Trúc Vân đang gặm bánh đậu xanh bên cạnh.
" Vậy, đi thôi." Trình Túc Anh cùng Tư Khắc Kỳ bước đi trước, Thẩm Tử Ngọc cùng Hoa Trúc Vân bước theo phía sau hai người, Thẩm Tử Ngọc hắn còn lo lắng tiểu sư muội nhìn thấy cảnh hai người kia, nhưng khi thấy nàng đang cúi đầu ăn bánh hắn đột nhiên có chút nên mừng thầm tiểu sư muội nhà hắn ngốc nghếch?
"Mama, người về rồi, ấy vị đại nhân đẹp này là ai thế, mama mang về cho bọn ta sao~ "
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-su-huynh-muon-cuoi-ta/3715133/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.