Lâm Kiến cho rằng thông tin Cố Phương thích Hạ Trường Sinh này đã bị Cố Phương biết từ con đường nào đó.
Cố Phương trưng ra vẻ mặt vừa ghét bỏ vừa không thể tin nổi, giận quá mà hóa cười, nàng nói: "Sao ta lại thích đại sư huynh được?"
"Đại sư huynh thì sao chứ? Người vừa đẹp vừa mạnh, tỷ có gì không hài lòng?" Nghe giọng điệu của Cố Phương, Lâm Kiến là người đầu tiên đứng ra tỏ vẻ không hài lòng.
“Đệ là bị mỡ heo che đầu óc mới có thể thích Hạ Trường Sinh." Cố Phương đếm khuyết điểm của Hạ Trường Sinh: "Đệ đã gặp nam nhân nào soi mói, lười biếng thành tính, tùy hứng, tiêu tiền như nước như vậy chưa?"
"Huynh ấy cũng không tiêu quá nhiều tiền." Lâm Kiến quả quyết nói.
Y vừa nói câu này, các đệ tử của Phục Hy viện vốn đang ngồi im ăn cơm lén nghe họ cãi nhau không nhịn được mà rộ lên.
"Lâm Kiến, đệ cãi nhau cũng phải chú ý đến tiêu chuẩn cơ bản được không?"
"Lời mù quáng như vậy, chỉ có đệ nói ra được."
"Làm người nói chuyện, phải dựa vào lương lâm!"
"Thật quá đáng, ta không nghe nổi nữa!"
"Nếu không phải đại sư huynh dùng tiền vung tay quá trán, cuộc sống của chúng ta không phải khó khăn thế này."
Lâm Kiến điềm nhiên như không có việc gì, mạnh miệng nói: "Huynh ấy tiêu tiền, thôi được rồi, là chỉ hơi không kiềm chế thôi."
Đệ tử Phục Hy viện cùng lườm y.
Lâm Kiến ưỡn ngực, đứng thẳng tắp không hề bị ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-su-huynh-chi-biet-soi-guong-trang-diem/3732301/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.