Tu chân, cầu chân, loại bỏ sự giả dối và đạt được sự thật.
Thạch Đông Lâm nghĩ đó là con đường quá khứ của ta, bây giờ ta không còn quan tâm thật hay giả.
Hạ Trường Sinh đeo Kính Hoa Thủy Nguyệt đứng đối diện gã.
Thạch Đông Lâm nhìn hắn, thoáng chốc trong lòng cười trên nỗi đau của người khác, bây giờ đến lượt ngươi.
Sau khi Thạch Đông Lâm thắng phần lớn người ở luận đàn Vạn Pháp, gần như người ở luận đàn đều chú ý tới gã. Hơn nữa hiện tại Hạ Trường Sinh xuất hiện, trong thoáng chốc, Cầu Chân đàn này trở thành nơi mọi người tụ tập lại quan sát.
Biển người cuồn cuộn.
Nhưng mà Hạ Trường Sinh đi đến đâu thì mọi người đều chủ động nhường đường, không dám lại gần.
Hai người Hạ Trường Sinh và Lâm Kiến thuận lợi đi tới trước mặt Thạch Đông Lâm.
Sau khi đến gần, cuối cùng Lâm Kiến cũng nhìn rõ mặt Thạch Đông Lâm. Đây là người Hạ Trường Sinh muốn tìm, người làm Phương Cảnh Tân đau lòng. Cùng với cảm khái thì Lâm Kiến còn chợt nhớ lại, gã là người đối mặt với mình trong cơn mưa ở trấn nhỏ.
Khi đó Lâm Kiến có một loại cảm giác vừa quen thuộc vừa sợ hãi, người này có mắt phải giống hệt với y, hơn nữa mặc dù thoạt nhìn gã lẻ loi một mình, nhưng trên người có một khí tức kinh khủng quẩn quanh, dường như có thứ gì đó bám trên người.
Hạ Trường Sinh đi một bước về hướng gã.
“Đại sư huynh.” Lâm Kiến thấy Hạ Trường Sinh muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-su-huynh-chi-biet-soi-guong-trang-diem/3729520/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.