Hạ Trường Sinh tìm theo hướng mớ tóc, cuối cùng tìm được thứ mình muốn tìm.
Một cái đầu người đã phình to.
Nó trở nên rất lớn, nằm ngang trên mặt sông, tròng mắt trắng dã ngắm nhìn không trung tối tăm.
Lâm Kiến đi theo bên cạnh Hạ Trường Sinh nhớ đến một chuyện: “Bây giờ nguy hiểm nhất hẳn là Tiền Gia Hào!”
“Đúng, chờ một lát, ta cần gỡ bỏ ảo thuật diện rộng này trước đã, ngăn cản các thôn dân tự sát.” Hạ Trường Sinh rút trường kiếm ra.
Kiếm này vừa ra, âm thanh như tiếng vọng trong thung lũng, tiếng này nối tiếp tiếng khác.
Hạ Trường Sinh bay đến phía trên cái đầu kia.
Nhận ra có người mang ý đồ tấn công, tóc quấn quanh cái đầu người kia lập tức bay về hướng Hạ Trường Sinh.
“Dừng lại!” Hạ Trường Sinh quát.
Hắn vừa dứt lời, không chỉ có những sợi tóc kia dừng động tác mà ngay cả Lâm Kiến đang trốn đi cũng phát hiện toàn thân mình không thể động đậy nổi.
Hạ Trường Sinh nhắm chuẩn đầu người, kiếm phong đảo qua.
“A a a!” Hai mắt trên đầu bị cắt qua, máu tươi không ngừng chảy xuống, tóc còn phủ trên mặt sông mau chóng tụ tập về phía đầu, muốn bao lấy cả cái đầu để bảo vệ nó.
Hạ Trường Sinh lấy kiếm làm tâm, vẽ một vòng tròn xung quanh.
Kiếm phát ra hàn quang, kiếm phong hóa thành thực thể, tấn công đầu và tóc. Tóc cứng rắn, chặn lại đòn tấn công nhưng không vì vậy mà đòn tấn công này ngừng, nó bắn về hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-su-huynh-chi-biet-soi-guong-trang-diem/3679967/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.