Tây Môn Triều Ngọ ngồi xuống cạnh bên, thấp giọng nói:
- Hạng huynh, tình hình thế nào? Những mai phục độc ác kia hẳn đã bị Hạng huynh phá hủy không ít, Hạng huynh không sao chứ?
Hạng Chân mỉm cười:
- Không sao, tại hạ biết ba vị đã diệt sạch những “Tiễn huyệt” bên ấy,còn ba mặt kia cũng phá hủy không ít. Khá lắm! À, chính các vị đã phónghỏa ở phía sau Kim Bình Điện phải không?
Tây Môn Triều Ngọ ngơ ngác:
- Kim Bình Điện là nơi chốn nào?
- Chính là ngôi lầu cao to nhất nằm giữa Như Ý Phủ ấy!
Tây Môn Triều Ngọ gật đầu cười:
- Vâng, đó là kiệt tác của Lỗ Hào lão đệ. Chính vì phóng hỏa nơi ấy mà Lỗ Hào lão đệ mới bị hai tên khốn kiếp sát thương ...
Hạng Chân vẻ lo lắng đưa mắt nhìn Lỗ Hào, thấp giọng hỏi:
- Thế nào? Có nghiêm trọng lắm không?
Tây Môn Triều Ngọ tiếp lời:
- Bên ngực phải bị trúng một kiếm, cũng may là chém ngang qua, nếu đâmthẳng có lẽ đã bỏ mạng rồi. Ngoài ra, trên vai còn bị đánh trúng haichưởng, cũng may là không vỡ xương nhưng cũng sưng phồng lên ghê lắm ...
Hạng Chân chau mày:
- Đi đứng có khó khăn không?
Lỗ Hào vội nói:
- Không hề gì ... Hạng sư thúc, đệ tử hãy còn chịu được!
Hạng Chân gật đầu mỉm cười:
- Khá lắm, Lỗ huynh đã phóng hỏa bắng cách nào vậy?
Lỗ Hào toét miệng cười:
- Đệ tử có mang theo hai quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-sat-tinh/2739254/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.