– Này, tại sao anh Khải lại bắt chúng ta theo dõi cái tên nhà quê này chứ? Ngay cả nơi ở cũng tạm bợ như vậy.
– Đừng nhiều chuyện…. Uây, anh ta vào nhà rồi, mau tới đó đi. – Gã Vương hung hăng đưa tay đánh vào đầu tên đàn em, rồi hất cằm ra lệnh hắn đứng trước cửa nhà Hạ Nghiệt.
~ 1 tiếng sau….
– Haizz, anh Khải à, tên quê mùa đó chắc ngủ luôn rồi, chẳng lẽ anh bắt tụi em theo dõi đến sáng a. – Gã Vương mệt mỏi mà kêu than.
– Bây giờ mày muốn theo dõi hay là muốn chết. – Văn Khải hừ lạnh một tiếng.
– Dạ dạ không… theo dõi, theo dõi, haha. – Gã bất đắc dĩ phải nghe theo lời hắn, cười gượng ép mà trả lời.
– Ừ, có chuyện gì gọi lại cho tao. – Văn Khải gật đầu rồi nhanh tay tắt máy.
– Gì chứ? Anh Khải hảo quá đáng a. – Gã thở dài mà ngã bệt xuống đất.
– Này, ông già kia đang say kìa. Ổng đang cầm chai rượu đấy, cẩn thận. – Phát hiện Hạ Gia đang khập khễnh bước tới, tên đàn em liền thì thầm vỗ vỗ vai gã Vương. Phát hiện ông bước vào nhà Hạ Nghiệt, hắn liền cau mày nhìn gã.
Một lát sau, nghe thấy tiếng ẩu đả bên trong, gã Vương liền cả kinh xoay đầu nhìn tên đàn em.
– Có nên vào không anh Vương?
– Tự nhiên hỏi tao, chuyện nhà người ta. – Gã hừ lạnh nói.
– Nhưng mà.. em thấy chuyện có vẻ không nhỏ lắm a.
– Mệt mày quá, vào thì vào.
“Rầm” một tiếng, hai người một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-sac-lang-dam-tu-tuyet/180700/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.