Tôi không hiểu ý đồ của Văn Khải là gì, nhưng chắc chắn là không tốt lành gì rồi đi. Cơ thể tôi càng lúc càng như nước sôi dội vào nội tạng, cơ hồ đầu óc không hề tỉnh táo mà mơ mơ màng màng nghĩ đến tình cảnh ân ái.
Không được, tuyệt đối không để dục vọng chiếm lấy bản thân, tôi đưa tay siết chặt khăn trải giường, hơi thở ngày lúc dồn dập phả vào gối, nơi kia quả thực rất khó chịu và ngứa ngáy, vật kia của cậu ta, tôi… tôi không biết, làm ơn hãy dừng lại.
Thời điểm khi tôi còn đang chống chọi với cơn thống khổ lẫn dục vọng của mình, giọng điệu cợt nhả của Văn Khải vô tình lọt tai tôi.
– A~, Hạ Nghiệt anh ấy hiện tại đang ở bên cạnh tôi, chúng tôi… đang rất vui vẻ a.
Tôi cau mày nhìn Văn Khải, chưa kịp suy nghĩ cậu ta tính toán điều gì, đột nhiên cả cơ thể bị cậu ta xoay lại, tôi loạng choạng ngẩng người dậy muốn thoát khỏi, bất quá Văn Khải cứ thế mà dùng chân khống chế cơ thể tôi.
– Anh không tin sao? Hắc hắc… hảo a, tôi sẽ cho anh nghe tiếng của Hạ Nghiệt… anh ấy kêu rất dâm đãng a, ha ha ha. – Cậu ta đưa điện thoại chỉnh gần tôi, tôi muốn vươn tay cướp lấy nó, nhưng vật thể nóng bỏng kia đột nhiên tiến vào cơ thể tôi một cách hung bạo, tôi nhanh chóng đưa tay che lấy miệng mình, không để thanh âm phát ra ngoài.
– Sao vậy? Ban nãy còn rất hưng phấn mà, rên to cho tôi và Sở Mặc của anh nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-sac-lang-dam-tu-tuyet/1534233/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.