Diêu mụ mụ tìm bút mực, thật cẩn thận đem phương thuốc chăm chú ghi lại.
Sau đó lại đọc lại cho Giang Long nghe, tiến hành so sánh, chỉ sợ nhầm vào một hai chủng dược liệu
Phương thuốc đông y thực sự rất rườm rà, có khi một phương thuốc có thể bao gồm hơn mười loại dược liệu, hơn nữa đối với dược liệu và phân lượng vô cùng chú trọng, không thể sai lầm, mà Giang Long ngoại trừ phối chế giải dược ra, mặt khác còn thêm vào trong nguyên liệu phương thuốc hai loại khác, cho nên khi viết ra dược liệu trong đơn thuốc này, Diêu mụ mụ phải dùng toàn bộ một trang giấy.
Sau đó, Giang Long lại nói cho Diêu mụ mụ phương pháp sắc thuốc và một số việc cần chú ý.
Lại dùng thêm nửa trang giấy nữa.
Mặc dù phải sắc ba loại dược thang nhưng Diêu mụ mụ cũng không hỏi nhiều, còn tưởng rằng ba loại thuốc này lần lượt uống xong mới là giải dược.
- Nhũ mẫu, trong này có rất nhiều dược liệu quý báu…
Giang Long dứt lời, có chút chần chừ, Cảnh phủ đích thật là tài đại khí thô, nhưng muốn sử dụng nhiều bạc như thế, nhất định trước tiên phải có Cảnh Lão phu nhân cho phép mới có thể từ tiên sinh quản lý phòng thu chi nơi đó lấy ra. Nhưng bây giờ việc này còn phải giấu diếm Cảnh lão phu nhân nữa.
Diêu mụ mụ thì lại cười đem trang giấy gấp lại, thật cẩn thận cất kỹ vào người:
- Cậu đã quên? Phu nhân từng có tuyệt bút đồ cưới, lão phu nhân năm đó và phu nhân có chút không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-quoc-tac/33301/chuong-12.html