Trấn an tốt một hồi, Giang Long mới làm cho Diêu mụ mụ tin tưởng, hắn thật sự không có tức giận.
Một bên vừa nói chuyện một bên gã lại lén lút nháy mắt về phía Diêu mụ mụ.
Lúc đầu Diêu mụ mụ còn không chú ý đến, nhưng một lát sau liền hiểu được, thiếu gia nhà mình có chuyện bí mật muốn nói riêng với mình, mà lúc này trong phòng còn có hai cái nha hoàn Ngọc Sai và Bảo Bình.
Đã là tôi tớ sinh hoạt trong gia đình quyền quý, có thể không có lương tâm, không có cốt khí, không có giữ chữ tín, lén lút giở thủ đoạn, hết ăn lại nằm, nhưng cũng tuyệt đối không thể không có ánh mắt sắc bén, không có tâm cơ, nếu không không hiểu ra sao bị người hãm hại, ngay cả bị ai hại chết cũng không biết.
Con mắt hơi chuyển một cái, Diêu mụ mụ liền có phương pháp khiến Ngọc Sai và Bảo Bình ra khỏi phòng.
- Hai người các ngươi thật là vô dụng!
Diêu mụ mụ đột nhiên hướng hai nha hoàn làm khó dễ:
- Ngay cả một người cũng không ngăn được, nửa đêm để cho Cảnh Trường Phát cứng rắn xông tới quấy rầy tiểu thiếu gia nghỉ ngơi, chẳng lẽ các ngươi không biết tiểu thiếu gia mới vừa vặn thổ huyết không lâu, thân thể đang rất suy yếu hay sao?
- Đi ra ngoài, đều ở cửa quỳ cho ta!
Bởi vì thân phận đặc thù, hơn nữa tổng quản tất cả công việc trong tiểu viện Giang Long, cho nên mặc dù Ngọc Sai và Bảo Bình là thiếp thân nha hoàn, nhưng làm sai chuyện, Diêu mụ mụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-quoc-tac/33300/chuong-11.html