Lại nổi nóng, tòa soạn cũng vẫn phải tiếp tục mở.
Hiện giờ Hoàng thượng căn bản cũng không có biện pháp khống chế cái nghề báo chí này, nhất định phải có lực lượng của mình trong đó mới được.
Bằng không tới thời khắc mấu chốt rồi, đi làm rối như thế nào được?
Lại có, tuy rằng tòa soạn không có chĩa vào danh tiếng Hoàng thất, nhưng quý tộc thượng tầng đều rõ ràng hiểu được, nhà tòa soạn này là Hoàng Thượng âm thầm xây dựng đấy.
Vừa mới xây dựng chưa được bao lâu, liền lập tức đóng cửa, khiến thể diện Hoàng thượng đặt ở đâu?
Còn Sài Thế Vinh và Hoàng Thượng thì hoàn toàn tương phản, mỗi ngày cười tít mắt, hơn nữa đếm bạc đến tay rút gân rồi.
Đối với Giang Long, y càng ngày càng khâm phục rồi.
Xưởng in và tòa soạn báo kiếm được tiền, Sài Thế Vinh sẽ đúng hạn đem một phần kia của Giang Long đưa đến Cảnh phủ.
Cảnh lão phu nhân mỗi lần cầm được tiền, mặt mày đều hớn hở.
Giang Long là cháu của bà, tôn tử có thể kiếm tiền, có tiền đồ, bà đương nhiên vui vẻ.
Có khi, thậm chí lại cảm thấy không phải thực, cho rằng có phải đang nằm mơ hay không.
Thật sự là trước khi Giang Long xuyên qua, nguyên thân trước đây quá ốm yếu, không có gì nổi bật.
Thay đổi quá lớn!
Làm cho người ta không thể tin được.
Cảnh lão phu nhân vốn đã chuẩn bị tâm lý tốt, biết Cảnh phủ phải xuống dốc, có khi như vậy kỳ thật cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-quoc-tac/2802418/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.