Tổ chức của Đại Lệ Ti vô cùng to lớn, bản thân cũng muốn làm kinh doanh có thể kiếm chút ít tiền, ở Bắc Cương này buôn lậu sắt thỏi, muối ăn, còn có ngựa là lợi nhuận lớn nhất, tự nhiên là cũng có làm.
Cho nên chỉ cần Giang Long đồng ý dùng tiền, muốn mua bao nhiêu sắt thỏi cũng có thể.
- Giá tiền thì sao?
Giang Long hiện tại mặc dù có chút tiền, nhưng việc cần phải làm cũng nhiều.
Mỗi ngày đều phải chi một khoản rất lớn.
Đại Lệ Ti cúi người qua đây, ngón tay thon dài ở trước ngực Giang Long vẽ các vòng tròn, vứt cho Giang Long một đôi mắt quyến rũ tràn ngập xuân ý.
- Vậy phải xem biểu hiện của chàng tối nay.
- Ha ha!
Giang Long cúi đầu, ở trên lỗ tai trắng nõn của Đại Lệ Ti, dùng sức cắn một cái nhẹ, lưu lại một hàng dấu răng có thể thấy được rõ ràng.
Đại Lệ Ti kêu lên, cuống quít né tránh.
Giang Long nhân cơ hội đứng dậy, đi nhanh ra ngoài vừa đi, thanh âm truyền đến.
- Buổi tối cho cô biết tay!
-Cho cô biết tay!
Đại Lệ Ti hừ hừ không phục.
Lại đi vào tiền đường Huyện nha lần nữa, Giang Long lấy ra năm ngàn lượng ngân phiếu cấp cho Tiêu Phàm, để cho Tiêu Phàm phục trách quản lý tu sửa tường thành và rèn các loại vật phẩm như xẻng.
Và nói rõ, trả tiền lương theo ngày cho nhóm thợ xây.
Một người bận quá, có thể chọn trong Huyện nha mấy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-quoc-tac/2802416/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.