Quân sĩ đầu không cao, thấp bé tráng kiện, trên người khôi giáp đầy đủ, thần sắc kiêu ngạo, lớn tiếng quát mắng khiển trách với Tần Vũ:
- Lặp lại lần nữa, hai con ngựa này quân gia coi trọng, ngươi nói bao nhiêu, quân gia trả cho ngươi! Đừng trừng mắt, bằng không dù ngươi có nói cao thế nào, quân gia cũng sẽ lấy roi đánh ngươi!
- Không bán!
Tần Vũ đứng ở gần chuồng ngựa, nơi này là thành Vọng Sa, y không muốn gây chuyện với Giang Long, cho nên cố gắng thu sự tức giận lại. Ở phía sau y, Tuyết Nguyên và Hắc Thụy thần tuấn đều táo bạo đi tới đi lui, trong mũi phát ra những tiếng thở phì phì.
- Không bán?
Quân sĩ thấp bé thấy Tần Vu lạ mặt, lại thấy Tần Vũ không dám tức giận thì càng tỏ ra kiêu ngạo:
- Ngươi có biết quân gia ta là thân binh của ai không? Là thân binh của Đô úy quận Vọng Sa Khương đại nhân đấy!
Thái Thú Bành Thành An này là nhân vật số một, Đô Úy Khương Kỳ là nhân vật số hai.
- Vậy thì sao?
Tần Vũ nhíu mày, vẫn cự tuyệt:
- Chẳng lẽ thân binh của Đô úy đại nhân thì có thể cứng rắn tranh đoạt hay sao?
- Ôi, ơ?
Quân sĩ thấp bé kêu lên một tiếng kỳ quái:
- Muốn chụp mũ cho quân gia của ta à? Đô úy đại nhân là thanh quan quang minh chính đại, dĩ nhiên không chấp nhận người bên cạnh mình cứng rắn tranh đoạt tài vật của dân chúng, nhưng hai con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-quoc-tac/2802404/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.