Giang Long đem cái tên chuyện xưa sửa lại, gọi là tình yêu ngàn năm.
Thật lâu sau, Điệp Hương phu nhân mới từ trong câu chuyện dần dần tĩnh lại.
Lấy ra khăn lụa, cẩn thận lau hết nước mắt trên mặt, trong nội tâm Điệp Hương phu nhân, thầm oán trách.
Cảnh Giang Long này tuổi không lớn, nhưng thật là xấu, viết ra loại truyện này, làm cho lòng người thê lương đau xót, không kìm được phải rơi nước mắt.
Câu chuyện lần trước, kết thúc còn có thể hóa điệp, bay lên chín tầng trời.
Nhưng lần này... Điệp Hương phu nhân ấn tượng khắc sâu nhất, chính là kết cục của câu chuyện.
Nước biển dần dần cọ rửa, một tảng đá màu trắng hiện ra trên cát, mặt trên có khắc chữ viết, mang theo thống khổ, hy vọng, và tuyệt vọng: Một năm, hai năm, ba năm;
Mười năm, trăm năm, ngàn năm!
Cho dù vĩnh viễn dùng thời gian để chờ đợi, ta cũng hy vọng có thể một lần nữa, cùng ngươi gặp mặt.
Không biết vì sao, Điệp Hương phu nhân lúc này bỗng nhiên, rất muốn được gặp mặt Giang Long.
Chỉ có điều Giang Long hiện giờ đang ở Linh Thông huyện, muốn gặp cũng không được.
Cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, một bóng người đi vào.
Điệp Hương phu nhân nghe thấy tiếng động ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Mục Vũ Hầu chắp hai tay sau lưng, đi đến.
- Cảnh Phủ đưa tới một phong thư cho ngươi?
Mục Vũ Hầu chỉ thản nhiên liếc mắt, ngắm Điệp Hương phu nhân một cái, sau đó liền mở miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-quoc-tac/2802375/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.