Nam hài không đầy sáu tuổi nhưng có thể đem chuyện xưa kể lại tỉ mỉ, lưu loát làm cho một đám văn võ bá quan giật mình không ngừng.
Nhưng đây chỉ là mới bắt đầu.
Kế tiếp Hoàng thượng lại hỏi nam hài mấy vấn đề.
Người con nếm thuốc, cho muỗi hút máu, quạt gối ấm chăn… một đống chuyện xưa từ miệng hài tử nhả ra.
Quan văn võ tướng trợn mắt há mồm.
Chẳng nhẽ những hài tử này đều là thần đồng sao?
Tất cả nam hài lại giơ tay, lão Hoàng thượng không dám gọi nữa.
Bởi vì kết quả đã rõ ràng, Giang Long toàn thắng.
Những hài tử đều giơ cao tay phải kia trên mặt mong muốn được lên tiếng làm Hoàng thượng càng muốn tuyên bố tỷ thí chấm dứt.
Chợt thấy có hai ba tiểu hài tử chỉ có ba bốn tuổi.
Lúc trước thi viết chữ thành tích không tốt lắm, hơn nữa cũng không viết chuyện xưa.
Lão Hoàng thượng liền chỉ một hài tử trong đó.
- Ngươi nói đi!
Bé con đứng lên cất giọng nói:
- Sói ăn dê, dê ăn cỏ, trâu giúp tá điền cày ruộng…
- Ngươi!
Hoàng thượng chỉ về một hài tử khác gọi.
- Một năm phân thành bốn mùa, mùa xuân gieo hạt, mùa thu thu hoạch, mùa hè nóng giúp phụ mẫu quạt mát, mùa đông giúp phụ mẫu đắp chăn bông…
Thanh âm trẻ thơ không ngừng quanh quẩn trong đại điện.
Lúc trước Phương Việt cũng dạy hài tử hiếu thuận song thân và người bề trên nhưng rất sáo rỗng.
Mà tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-quoc-tac/2802298/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.