Từ xưa quan văn và võ tướng luôn bất hoà.
Quan văn giữ lễ nghi, trọng giáo dục, cảm hoá, phần lớn thích đứa nhỏ nghe lời nhu thuận, cung kính với người lớn, khiêm nhường.
Võ quan lại khác, bọn họ biết mình thô lỗ, cho rằng đứa nhỏ nhu thuận nghe lời thì được nhưng không thể yếu đuối nhút nhát, bọn họ thích một đứa nhỏ thông minh lanh lợi hơn.
Thường Thanh là Lại bộ Thượng thư, nhân vật số một của nhà họ Lại, Lại bộ còn đứng đầu lục bộ.
Y nói thế nào, quan văn nhất định sẽ phụ hoạ theo.
Mà văn võ bất hoà, Thành Quốc Công mở miệng thì võ tướng đều hùa theo.
Trong khoảng thời gian ngắn biến thành văn võ đấu miệng.
Hoàng thượng cũng đau đầu theo.
Văn võ bất hoà không phải lão không vui nhưng liên tục như vậy, đấu đi đấu lại quả thực làm lão ngủ không yên, âu yếm mỹ nhân cũng không có hứng thú.
Lập tức ngắt lời hai bên đang tranh cãi kịch liệt, cho gọi Giang Long và Phương Việt mang đám hài tử đến đại điện.
Đến đại điện, Phương Việt mang bọn học trò đứng phía bên trái.
Giang Long mang bọn hài tử đứng bên phải.
- Lý do cuộc tỷ thí lần này các vị ái khanh đã rõ, một số học sĩ uyên bác, đại nho danh môn cùng nhiều tiên sinh trong kinh thành đều nói đọc thoại bản là mê muội mất cả ý chí, đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc học hành của các sĩ tử. Trẫm đã nhận được không ít lời thỉnh cầu niêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-quoc-tac/2802297/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.