Sau khi ngắn ngủi chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, cái miệng đỏ hồng nhỏ nhắn của Hồ Cầm, nâng lên một chút tươi cười tự giễu.
Không phải đã sớm thất vọng đối với đám phụ huynh rồi sao?
Hiện tại tức giận làm gì, đối với bọn họ báo đáp còn hy vọng cái gì?
Cảm thấy nhẹ giọng thở dài.
Rất nhiều người đều chỉ thấy mình mặt ngoài phong cảnh, lại không hiểu được nội tâm mình bất lực.
Hoàng thượng già rồi, gần đất xa trời, đối với nữ sắc càng ngày càng không có hứng thú rồi.
Nguyệt phi năm đó được Hoàng thượng sủng ái, không ít người đang âm thầm dùng thủ đoạn mềm dẻo, Nguyệt phi tự nhiên là cực lực đánh trả, bởi vậy ở trong cung kết rất nhiều kẻ thù.
Đương nhiên, không riêng gì nàng, gần như tất cả nương nương với nhau đều quan hệ không hòa thuận.
Mà Nguyệt phi có thể đi cho tới địa vị cao bây giờ, đúng là dựa vào ca múa và sắc đẹp của chính mình.
Cho nên Nguyệt phi lúc này trong hoàng cung địa vị càng ngày càng thấp.
Đúng là thời điểm cần cậy vào phụ huynh nhà mẹ đẻ!
Nhưng cố tình nam nhân của Hồ gia... Cũng may lão Hoàng thượng rất nhớ ân tình cũ, thường xuyên quan tâm đến cuộc sống của nàng, và mỗi tháng, sẽ gọi nàng đến bên người, xem nàng khiêu vũ nghe nàng ca hát.
Mới khiến cho kẻ thù, không dám ra tay với nàng.
Tuy nhiên, lão Hoàng thượng sợ là kiên trì không được mấy năm thời gian rồi, đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-quoc-tac/2802257/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.