Sài Canh Sâm biết rõ thân phận của Giang Long thì lại càng cố ý làm khó.
Mục đích vẫn là chèn ép uy tín của Sài Thế Vinh, khiến Sài Thế Vinh tứ cố vô thân.
Giang Long vị tâm đầu ý hợp với Sài Thế Vinh nên mới hợp tác với xưởng in, cũng xem như là để giúp đỡ Sài Thế Vinh.
Sài Thế Vinh nghe vậy giận dữ, lập tức phản ứng gay gắt, nhưng bị Giang Long dùng tay ngăn lại.
Đối với một tên tiểu nhân nhãi nhép, có cần phải tức giận vì nó như thế không chứ?
Thế chẳng phải đã đề cao nó quá sao.
Giang Long chỉ dùng ánh mắt liếc nhìn Sài Canh Sâm rồi lạnh nhạt nói:
- Sài huynh, đã có người không tín nhiệm tiểu đệ thì thôi tiểu đệ quay về phủ vậy, cuốn truyện Tây Du Ký và Con Sói Xám chúng ta tạm thời hợp tác đến đây thôi, đợi khi nào huynh bán đi kiếm được tiền rồi thì Sài huynh nhớ đừng thiếu tiền của tiểu đệ đấy nhé.
- Còn mấy cuốn sách về sau... tiểu đệ tìm người khác hợp tác được rồi.
- Cái này sao có thể như thế được?
Sài Thế Vinh nóng nảy cuống cuồng, nhưng nhìn về phía Giang Long lúc đó, nháy nháy mắt ra hiệu, trong đáy sâu con mắt Giang Long ngầm một nụ cười hàm ý:
- Có việc gì chúng ta sẽ cùng thương lượng mà!
- Chúng ta tình như huynh đệ, cần thương lượng cũng được.
- Điều kiện gì, Giang Long đệ cứ việc nói.
Giang Long chỉ thẳng tay vào mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-quoc-tac/2802232/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.