Phương Tình đối với hành động người môi giới âm thầm nhét bạc cho mình một chút cũng không cảm thấy bất ngờ, đồng dạng cũng không có đưa đẩy, suy nghĩ một chút, ước chừng phải có năm tiền bạc, ra tay xem như hào phóng rồi, nàng cũng không che dấu đem bạc từ trong tay áo lấy ra, cất vào hà bao, rồi đặt vào trong ngực.
Người môi giới cũng sửng sốt, Phương Tình làm cái gì vậy?
Không lén đem bạc thu vào, ngược lại lấy ra để cho người ta nhìn thấy.
Lâm Nhã và Giang Long đều là như thoáng chút suy nghĩ.
Lúc này Phương Tình nhỏ giọng nhắc nhở:
- Ma ma làm người như thế nào, tất nhiên là sẽ từ trong miệng chúng ta nói cho Thiếu phu nhân biết.
Người môi giới phục hồi tinh thần lại, mừng rỡ:
- Cảm ơn, đến lúc đó kính xin Tình nhi cô nương nói tốt vài câu về bà tử.
Người này môi giới vừa gầy vừa nhăn nheo, tuy rằng nhìn qua hơi chanh chua, nhưng làm một thương nhân, không tinh minh giảo hoạt chút làm sao có thể làm?
Tuy rằng khi cò kè mặc cả bà ta khá độc một chút, nhưng chưa bao giờ quỵt nợ, hơn nữa đối đãi với các cô nương trong tay coi như là không tồi.
Không giống có nhiều người môi giới lòng dạ ác độc, căn bản không coi bọn người hầu trong tay là người.
Chẳng những bọn người hầu quần áo rách nát, buổi tối không có đệm chăn đắp, chỉ có thể gắt gao chen chúc thành một đoàn mượn nhiệt độ cơ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-quoc-tac/2802184/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.