Ngay sau đó, những đau thương này cũng không còn, thay thế vào đó là chiến ý điên cuồng.
Khí huyết trôi đi như vỡ đê, nhưng sinh cơ càng cường đại hơn đã sống lại ở trong cơ thể, linh uẩn Bất Tử Thụ ẩn sâu ở trong máu thịt bắt đầu cuồn cuộn không ngừng vận chuyển sinh cơ, chữa trị thương thế.
Khí tức Hứa Thất An chẳng những chưa giảm xuống, ngược lại liên tiếp kéo lên.
Người ở tuyệt cảnh không thể lui nữa! “Ngọc Toái” là đạo của Hứa Thất An, là đạo của một vị nửa bước Võ Thần.
Chỉ có ở tình cảnh chắc chắn phải chết, hắn mới có thể phù hợp đạo của mình, thật sự phát huy lực lượng của Ngọc Toái.
Cái này không thể dùng tinh thần tự mình thôi miên, cũng không cách nào dùng nguy cơ ngắn ngủi để kích hoạt, chỉ có thật sự lâm vào tuyệt vọng, hắn mới chính thức nắm giữ Ngọc Toái.
Đổi lại mà nói, trong giao thủ trước đó, Hứa Thất An cũng chưa bày ra một mặt cường đại nhất của bản thân, hắn chưa bùng nổ ra đạo võ phu lấy làm kiêu ngạo.
Sau khi Giám chính trở về thiên đạo, tất cả trở nên không thể vãn hồi, sau khi một chút hy vọng cuối cùng phá diệt, hoàn toàn không còn đường lui.
Ngược lại mang hắn đẩy về phía đỉnh phong.
Hứa Thất An hãm thân hố đen mặc cho khí huyết xói mòn, không thấy kinh hoảng phẫn nộ, búng vang ngón tay.
Bốp!
Hố đen chợt bị kiềm hãm, bên trong vang lên tiếng gầm gừ phẫn nộ của Hoang.
Khí huyết tinh hoa nó cắn nuốt, ở khoảnh khắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phung-da-canh-nhan/4046324/chuong-2090.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.