"Đinh đinh đinh...."
Trong tiếng vang thanh thúy, mấy mũi tên không có mũi rơi chuẩn xác vào trong chiếc bầu cách đó hơn ba trượng.
Hứa Thất An bịt mắt, đứng quay lưng lại với bầu tháo tấm vải bịt mắt ra, cười ha ha ôm hai hoa khôi tiểu Nhã và Minh Nghiên, hôn liên tục lên mặt các nàng.
Hôn xong, Hứa Thất An vỗ mông của các nàng: "Nguyện thua cuộc, uống rượu uống rượu."
Hai hoa khôi lắc mông, vừa hờn dỗi kêu đáng ghét, vừa ngoan ngoãn nâng chén lên uống rượu.
"Không chơi nữa không chơi nữa, vô địch quá cô đơn lạnh lẽo." Hứa Thất An đẩy hai hoa khôi ra: "Các nương tử ở đây chờ ta, ta đi ra ngoài một chuyến, trở lại đại chiến ba trăm hiệp với các ngươi."
Hắn sờ bụng, tỏ vẻ mình muốn đi vệ sinh.
Các hoa khôi sau lưng và bên cạnh đều kêu: Quan nhân đi nhanh về nhanh nha.
Ra phòng, đóng cửa lại, gió lạnh ập vào mặt, Hứa Thất An không còn dáng vẻ ăn chơi, nhẹ nhàng phun ra một hơi trọc khí.
Nhìn quanh một vòng, thấy không ai chú ý tới mình, hắn nhún người nhảy lên tường, xé một trang Vọng Khí Thuật, lấy khí cơ dẫn đốt. Tìm truyện hay tại ++ TRUM tгuyen.M E ++
Bá
Hắn ngửa đầu nhìn lên trời, hai tia sáng xanh trong mắt vạch qua bầu trời đêm, sau đó thu lại, co vào trong hai đồng tử.
Hứa Thất An đến Giáo Phường Ty là có mục đích, chính là kiểm tra vận số nơi này trong cự ly gần, lùng bắt Yêu khí.
Hằng Tuệ đã hiện thân, hai lần xuất hiện trong nội thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phung-da-canh-nhan/1097453/quyen-1-chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.