"Vị này chính là Hứa công tử?"
Hứa Thất An nghe thấy sau lưng có người gọi tên mình.
Mịa, đi thanh lâu chơi bị người quen nhìn thấy? Hắn vừa mắng thầm, vừa quay người lại, sau đó thở phào.
Sau lưng hắn có một thiếu niên thanh tú, mặc tiểu y màu xanh, giống hệt thiếu niên đứng trước cửa Ảnh Mai Tiểu Các.
"Hứa công tử, Minh Nghiên cô nương nhà ta muốn mời công tử uống trà." Thiếu niên thanh tú khom người, cười nịnh nọt.
Minh Nghiên? Hứa Thất An nghĩ nghĩ một hồi, nhớ ra cô nương Minh Nghiên này là ai, cũng là một hoa khôi, nổi tiếng về khả năng múa, hồi trước ngang cấp với Phù Hương.
Đương nhiên, Phù Hương bây giờ đã được lăng xê thành công, sớm đã xưa không bằng nay, đứng đầu chúng hoa khôi của Giáo Phường Ty.
Học múa nha! Ai cũng biết, múa với yoga có công hiệu giống nhau nha! Hứa Thất An rũ mắt, cười: "Dẫn đường."
Thiếu niên thanh tú cười càng thêm tươi, không ngừng cúi đầu, "Hứa công tử đi theo ta, mời đi bên này, mời đi bên này!"
Mời được Hứa Thất An qua, Minh Nghiên nương tử nhất định sẽ mừng lắm, tới lúc đó thưởng cho mình nhất định không ít. Trong khi nếu tay không mà về, thế nào cũng sẽ bị mắng.
Tiểu quy công của Ảnh Mai Tiểu Các đứng ở cửa ra vào, đang định ra đón Hứa Thất An thấy vậy, mồm há hốc, biến sắc định gọi Hứa công tử, mắng tên đồng liêu phá đám kia.
Nhưng nghĩ lại, thân phận địa vị của mình không đủ nhúng tay vào việc này, không chừng còn làm Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phung-da-canh-nhan/1097450/quyen-1-chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.