Dịch: Tiểu Băng
Biên: Đình Phong
"Thiên Cổ bà bà, sao vậy?"
Li Na nghe thấy tiếng phụ thân, quay đầu lại nhìn, thấy nam nhân trung niên cao lớn, cơ bắp cứng chắc như nham thạch, gương mặt cương nghị đi tới.
Cơ thể người này cao chín thước, cao hơn tộc nhân Cổ tộc xung quanh cả hai cái đầu, như hạc giữa bầy gà, cánh tay còn to hơn vòng eo của Li Na (tác giả có lương tâm chú thích: Từ thời Bắc Nguỵ, một thước là chừng 29,6—31,1 cm)
Khi di chuyển như ưng nhìn sói ngó, mang tới cảm giác vô cùng áp lực.
Thiên Cổ bà bà lưng còng đứng so với ông, chẳng khác gì con nít.
Thiên Cổ bà bà ngẩng đầu, khẽ vuốt cằm, rồi lại quay trở về nhìn Li Na, giọng run run: "Nha đầu, ngươi nói đi, bà bà chờ đây."
Bà bà vội vã thế là sao? Cũng muốn nhặt được bạc mỗi ngày như số ba à? Li Na bị phản ứng quá mức của Thiên Cổ bà bà làm hơi khó chịu.
Thiên Cổ bà bà không đi, đại quân cũng phải dừng lại theo. Các tinh anh của tộc Thiên Cổ đều nhìn Li Na. Người của các bộ lạc khác thì châu đầu ghé tai, không biết bên này xảy ra chuyện gì.
Thiên Cổ bà bà quay đầu, nói với một hậu bối của tộc ở sau lưng bà: "Đi báo cho thủ lĩnh các bộ, tạm thời nghỉ ngơi hồi phục. Nào, nha đầu, chúng ta qua bên kia nói chuyện, Long Đồ, ngươi không được đi theo."
Thủ lĩnh tộc Lực Cổ Long Đồ đứng lại, im lặng nhìn khuê nữ bị Thiên Cổ bà bà đưa ra xa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phung-da-canh-nhan/1097440/quyen-1-chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.