"Tất cả đều có vẻ là như vậy, nhưng mà, cả Giám Chính đời đầu, lẫn Trấn Bắc Vương, ngươi đều không có chứng cớ xác thực.
"Trấn Bắc Vương quanh năm trấn thủ ở biên quan, bần đạo không biết nhiều về ông ta, nhà ngươi cũng vậy. Mạo muội phán ông ta mưu đồ làm loạn, thì có hơi võ đoán.”
"Còn nữa, Trấn Bắc Vương là Tam phẩm võ phu, tương lai chưa hẳn không có khả năng tiến lên nhị phẩm, ông ta có muốn làm hoàng đế hay không còn chưa chắc. Ha ha, đương nhiên, xưa nay quyền lực động nhân tâm, nếu bần đạo là ông ta, bần đạo sẽ không mưu phản, đây cũng chỉ là một võ đoán." Kim Liên đạo trưởng phân tích.
"Tiến lên nhị phẩm với làm hoàng đế đâu có xung đột gì với nhau." Hứa Thất An có cái nhìn của mình: "Đây vốn chỉ là giả thiết, còn chưa được chứng thực, chờ ta sưu tập đủ chứng cứ, lúc ấy Trấn Bắc Vương có phải là kẻ đứng ở đằng sau thao túng mọi việc hay không, nhìn sẽ biết ngay."
"Nhưng mà đạo trưởng à, ta có phần không điều tra nổi nữa." Hứa Thất An thở dài: "Tuy Nguyên Cảnh Đế ra lệnh cho ta chịu trách nhiệm phá án này, nhưng Trấn Bắc Vương là Thân Vương, là Thân Vương nắm trọng binh trong tay, ta không thể công khai điều tra phủ của ông ta được.”
"Lão Giám Chính của Ty Thiên Giám đã tuyên bố bị bệnh, ta cũng không thể đi Quan Tinh Lầu để vặn hỏi ông ấy, khó làm vô cùng."
"Nguyên Cảnh Đế?" Kim Liên đạo trưởng híp mắt, nhìn Hứa Thất An với vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phung-da-canh-nhan/1097439/quyen-1-chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.