Hứa Thất An?
Lần trước Linh Long không hề có dấu hiệu báo trước đột nhiên có phản ứng mạnh, lúc đó bên cạnh Hoài Khánh đúng là có Hứa Thất An, nhưng mà lần này, Hứa Thất An đâu có ở gần nó.
Linh Long phát cuồng hẳn là có nguyên nhân khác, nhưng mà nhiều thị vệ như vậy mà không khống chế nổi nó, lại trùng hợp chỉ vừa chạy tới trước mặt Hứa Thất An lại tự nhiên biết nghe lời.
Nghi hoặc chỉ vừa hiện lên trong đầu Ngụy Uyên liền lập tức bị bỏ qua.
Ông ta đã điều tra bối cảnh của Hứa Thất An, lý lịch trong sạch, bình thường không có gì lạ. Không nên gắn hắn vào việc với Linh Long, vì như thế thì hơi gượng ép.
Linh Long đột nhiên an phận có thể dùng các lý do như "Đã phát tiết xong " hoặc là "Không muốn làm tổn thương Lâm An công chúa" để giải thích.
Chắc là bệ hạ cũng nghĩ như vậy.
Một quân một thần chậm rãi đi bộ về hướng cung thành, chứ không dùng kiệu, Nguyên Cảnh Đế bỗng thốt: "Trấn Bắc vương, đã nhiều năm rồi chưa về kinh thành nhỉ."
Mắt Ngụy Uyên lóe lên, cười: "Đúng là đã hơi lâu."
Nguyên Cảnh Đế gật đầu: "Xuân sang năm gọi hắn về đi, trẫm cũng thấy nhớ hắn."
Hứa Thất An đánh xe chạy trên con đường nội thành rộng rãi, trước và sau xe đều có binh sĩ mặc giáp đi cùng.
Người ngồi trong xe là Ngụy Uyên.
"Ngụy công, Linh Long kia là sao vậy? Hung thú nguy hiểm như vậy, mà nuôi ở trong Hoàng Thành, không sợ làm người bị thương sao?" Hứa Thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phung-da-canh-nhan/1097436/quyen-1-chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.