Lính canh ngục lại rống thêm mấy lần, nhưng Triệu Huyện lệnh vẫn không nhúc nhích.
Lòng Hứa Thất An trầm xuống, nói: "Mở cửa."
Lính canh ngục móc chìa khoá mở cửa, nổi giận đùng đùng thò tay kéo Triệu Huyện lệnh: "Lỗ tai điếc à?"
Cơ thể Triệu Huyện lệnh mềm nhũn bị lật qua.
Đến lúc này, lính canh ngục mới ý thức được chuyện không bình thường, đưa tay lên mũi kiểm tra hơi thở, sắc mặt đại biến: "Chết, chết rồi..."
Tới chậm một bước.... Hứa Thất An thở dài trong lòng.
Thái Khang Huyện lệnh bị truy đuổi suốt đêm, mới bị bắt hạ ngục đêm qua, sáng nay hắn nhận được tin là lập tức chạy tới, vậy mà vẫn bị muộn một bước.
Hung thủ hoặc nội gián ở trong phủ nha đã luôn giám sát hướng đi của Triệu Huyện lệnh, bằng không thì không thể kịp thời giết người diệt khẩu.... Hứa Thất An banh mắt Triệu Huyện lệnh, cạy môi nhìn bựa lưỡi, sau đó cởi áo tù của Triệu Huyện lệnh, kiểm tra thi thể.
"Không có dấu hiệu trúng độc, trước khi chết không có dấu vết giãy giụa, thi ban mới hình thành chưa lâu, thời gian tử vong không quá năm canh giờ. Nguyên nhân cái chết tạm thời chưa rõ...." Hứa Thất An thầm nghĩ, nói: "Để lại hai người coi chừng thi thể, những người khác theo ta đi gặp phủ doãn."
Phạm nhân chết ở phủ nha, phủ doãn Trần Hán Quang phải chịu trách nhiệm này rồi.
Hứa Thất An tìm tới nội đường, biết được Trần Phủ Doãn còn đang ngủ, nha dịch vào báo xong, hắn ở ngoài chờ cả nửa nén hương, mới gặp được Trần Hán Quang.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phung-da-canh-nhan/1097425/quyen-1-chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.