Ngụy Uyên phất phất tay, làm hai nghĩa tử rời khỏi Chính Khí Lầu.
Một lần phẫn nộ hai lần thì quen, Nam Cung Thiến Nhu chẳng muốn phàn nàn trào phúng nữa, không nói tiếng nào bỏ chạy lấy người.
Dương Nghiên đứng ở dưới lầu, chờ nghĩa phụ và Hứa Thất An nói chuyện với nhau xong.
Trong phòng trà chỉ còn hai người, Ngụy thanh y lật chén trà lên, rót cho Hứa Thất An một chén: "Chuyện Thiên Địa hội?"
"Ty chức đúng là lấy được một tin tức từ Thiên Địa hội, đến từ cổ tộc Nam Cương." Hứa Thất An được phục vụ khiến hơi sợ, nhận trà, uống một ngụm, trà vào trong miệng hơi đắng, dư vị nhân nhẫn.
"Số năm trong Thiên Địa hội là người cổ tộc, có chút địa vị. Hôm qua thông qua Địa Thư truyền tin, nói là Cổ Thần trong vực sâu có dấu hiệu sống lại."
Ngụy Uyên hơi khựng lại: "Giáp Đãng Yêu (60 năm trừ yêu) lần trước, Cổ Thần bị cổ tộc và Vạn Yêu Quốc áp chế, nên không xảy ra chuyện gì. Nhưng hiện giờ Vạn Yêu Quốc diệt vong, khắp nơi giờ đều là chùa, cao thủ đỉnh cấp không nhiều, nếu Cổ Thần thật sự muốn sống lại, chỉ bằng vào cổ tộc thì không chống nổi."
Nói đến đây, trong mắt ông ta hiện vẻ buồn rầu, Địa Tông đạo đầu nhập ma, Cổ Thần xuất hiện dấu hiệu sống lại, thư viện Vân Lộc thanh khí xông lên trời.... Tất cả những sự kiện này, đều biểu thị chuyện không hay sắp sửa xảy ra.
Khắp nơi rung chuyển, thường có nghĩa đã tới hồi đại loạn.
"Mấy năm nay, dã tâm khuếch trương của Phật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phung-da-canh-nhan/1097424/quyen-1-chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.