【 Số chín: Ngươi đang ở đâu? 】
Hứa Thất An nhìn chằm chằm vào mặt kính, sửng sốt cả buổi, tấm gương nói chuyện? Nó là bảo bối ý thức của mình?
"Số chín" là có ý gì, tấm gương này tên là số chín?
Không, nếu tấm gương tự có linh tính, sẽ không hỏi ra "Ngươi đang ở đâu", vì ta với mi ngủ trên một giường, hôm nào cũng chung giường chung gối.
Hứa Thất An nhìn chằm chằm vào tấm gương, lâm vào trầm tư.
Hắn đang nghĩ bốn vấn đề:
Một, tấm gương là bảo bối gì, ngoài thu nạp đồ vào, còn có thu nhận được tin tức không?
Hai, đây là tin tức phải không? Nếu là vậy, vậy thì do ai gởi tới
Ba, lão đạo sĩ là ai, sao ông ta lại tặng gương cho mình?
Bốn, mình có nên trả lời lại không?
Là người cẩn thận, Hứa Thất An duy trì quan điểm "Chỉ cần ta giả vờ không có, có nghĩa nó không tồn tại", yên lặng cất kỹ tấm gương, không có ý định đáp lại.
Mà hắn cũng chẳng biết làm sao để đáp lại.
Đi vào trong sân, chôn đầu vào trong chum nước, sau đó lấy khăn tay lau khô, Hứa Thất An rời khỏi tiểu viện.
Hắn đã gia nhập Đả Canh Nhân, nhưng ngày chính thức làm việc là ngày mai, nha môn Đả Canh Nhân nên chuẩn bị chế phục và đồng la cho hắn.
Thời gian còn sớm, mới là giờ trưa hai khắc.
Hứa Thất An đi nha môn huyện Trường Nhạc, báo cho đồng liêu và Chu Huyện lệnh biết chuyện mình đã trở thành Đả Canh Nhân.
Chu Huyện lệnh đã nhận được tin, vì Đả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phung-da-canh-nhan/1097378/quyen-1-chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.