Nộp bạc vào chầu chay, tiến vào sân nhỏ, trong phòng đốt chậu than đã có bảy tám khách ngồi, uống trà chuyện phiếm, vô cùng nhã hứng.
Sáu vũ cơ mặc áo mỏng sơ sài, nhẹ nhàng nhảy múa, uốn éo vòng eo mảnh khảnh và cặp mông đầy đặn.
Hứa Thất An quét mắt một vòng, không thấy hoa khôi nương tử bề ngoài tiểu thư khuê các, lên giường quyến rũ tận xương đâu.
Tiệc trà không hẳn là phải đi tửu lệnh, có khi chỉ toàn các tiết mục nghe hát, xem múa vân vân. Hoa khôi nương tử cũng không phải lần nào cũng xuất hiện tiếp khách.
Tương tự, khách cũng cần có "không gian tự do", đi tửu lệnh tuy là cũng thú vị, nhưng bất lợi khó trao đổi việc tư.
Có một số khách kết bạn mà đến, tới đây uống hoa tửu, để kết nối tình cảm với nhau, họ cần có sự tự do, để họ tự giao tiếp với nhau.
Ba người ngồi vào chỗ, Tống Đình Phong nhún vai, híp mắt cười: "Xem ra Phù Hương cô nương hôm nay không định ra bồi khách."
Hứa Thất An hỏi: "Sao ngươi nói vậy?"
Tống Đình Phong giải thích: "Thời gian tiệc trà là có hạn, bình thường, khách chỉ ngồi đây tối đa một canh giờ, nếu không dự tiệc trà tiếp theo, thì cũng đi về.
Mà đi tửu lệnh vui lắm thì cũng chỉ chừng một canh giờ."
Nói cách khác, đống người này hẳn là không được chơi đi tửu lệnh, đồng nghĩa Phù Hương đương nhiên sẽ không xuất hiện..... sao ngươi hiểu quy củ Giáo Phường Ty thế, vào đây không ít đúng không.... Hứa Thất An gật đầu, tỏ vẻ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phung-da-canh-nhan/1097377/quyen-1-chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.