Kinh Thành có hai huyện phụ thuộc, Thái Khang và Trường Nhạc.
Tống Đình Phong mở hồ sơ ra, Hứa Thất An và Chu Quảng Hiếu đứng hai bên hắn, cùng nhìn vào hồ sơ.
Nội dung hồ sơ như sau:
Phía bắc huyện Thái Khang có một ngọn núi Đại Hoàng, cao hơn nghìn mễ, sơn mạch kéo dài hơn mười dặm, bên trong chứa rất nhiều đá vôi nham thạch.
Nuôi sống hơn mấy trăm ngàn khôi hộ (người khai thác) xung quanh.
Khôi hộ, chính là khai thác đá vôi nham thạch cho công tượng.
Bắt đầu từ hồi giữa năm, trong nhánh sông ở núi Đại Hoàng xuất hiện một con yêu vật, thường nhảy lên bờ nuốt chửng người sống, đã có không ít khôi hộ bị yêu vật nuốt mất.
"Không có tình huống cụ thể...." cảnh sát lão luyện Hứa Thất An xem hồ sơ xong, nói.
Đây mới chỉ là bản báo cáo, còn cần mình đi điều tra, hoàn thiện hồ sơ.
Lý Ngọc Xuân nhìn ba người, nghiêm túc mở miệng: "Hứa Ninh Yến, bội đao phải đeo cao hơn hai thốn, vị trí buộc chiêng đồng chưa đúng ngay giữa, bị lệch sang trái một tấc."
..... Bệnh tâm thần a, ngươi bị mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế giai đoạn cuối rồi đó. Hứa Thất An: "Vâng!"
Đi ra Xuân Phong Đường, vừa vượt qua cánh cửa, Hứa Thất An bỗng cảm giác dưới chân đạp trúng cái gì cộm cộm, hắn tự nhiên cúi xuống nhặt lên, chợt cứng đờ.
Bạc.... Nặng hơn.
"Đi thôi." Tống Đình Phong quay đầu thúc giục.
"À, ừ." Hứa Thất An cất bạc vào lòng, cất bước đuổi kịp.
...
Trong nội đường, Lý Ngọc Xuân lấy túi tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phung-da-canh-nhan/1097373/quyen-1-chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.