Dịch: Tiểu Băng
Biên: Đình Phong
"Ngươi thu hắn dưới trướng mình, đúng là phải biết cấp bậc đánh giá của hắn." Ngụy Uyên ngữ khí ôn hòa: "Có điều đừng có nghĩ quá nhiều, đừng để ý quá, cứ giữ tâm tình bình tĩnh là được. Đương nhiên, phải nhớ, không được đi khoe khoang khắp nơi."
Câu đầu còn đỡ, câu sau làm Lý Ngọc Xuân có chút hoang mang.
Ngụy công nói thế là có ý gì? Cố giữ mình bình thường, đừng để ý quá.... là sợ Hứa Thất An được đánh giá quá thấp, sẽ khiến ta vì thế mà không thích hắn, bỏ mặc hắn?
Nhưng nếu thế thì sao lại còn bảo ta không được đi khoe khoang khắp nơi?? Với thân phận của Ngụy công, không thể nào tự nhiên có ý đi bảo vệ một đồng la nho nhỏ như vậy.... Lý Ngọc Xuân khẽ nhíu mày, không đoán ra ý của thượng cấp.
Ngụy Uyên mở hộ tịch, đẩy nó ra sát mép bàn: "Tự xem đi."
Lý Ngọc Xuân nhìn xuống hộ tịch, thấy hai chữ đỏ tươi: Giáp thượng!
... Xuân ca suýt nữa mất khả năng kiềm chế bản thân, sợ hãi: "Ngụy công?"
Giáp thượng!
Sao có thể là Giáp thượng.
Ta làm cho Đả Canh Nhân hơn mười năm, chưa bao giờ thấy ai được đánh giá là Giáp thượng, dù ngay cả kim la, tư chất chỉ là Giáp mà thôi.
Giáp thượng là cấp bậc thế nào!?
Hèn gì muốn cấm miệng của ta, nếu việc này để lộ ra ngoài, vậy chính là muốn giết tiểu tử Hứa Thất An kia.
Có Đả Canh Nhân nào chịu phục!?
Đồng thời, Lý Ngọc Xuân còn nhìn ra một điểm không đúng. Kiểm tra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phung-da-canh-nhan/1097372/quyen-1-chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.