Dịch: Tiểu Băng
Biên: Đình Phong
Kiến trúc cao nhất trong nha môn Đả Canh Nhân, là trung đình Chính Khí Lầu. Mái đỉnh nhọn, tầng tầng mái cong, bốn phương như một.
Từ tầng bốn có hành lang lượn quanh, hành lang tầng năm tầng sáu có thể nhìn thấy sảnh, quan sát toàn bộ nha môn.
Cái vị hoạn quan được người giang hồ gọi là "Ngụy Thanh y" kia đang ở trong lầu.
Trong phòng trà tầng bày, trên giường mềm, nam tử mặc thanh y (áo xanh) kia đang nửa nằm nửa dựa, tay cầm một cuốn sách.
Áo xanh thêu hoa văn hình mây phức tạp, cắt may tỉ mỉ, tóc đen cắm trâm ngọc, tóc mai bạc trắng, mặt trắng không râu, hai mắt thâm trầm, bên trong đầy vẻ tang thương do năm tháng.
Ngụy Uyên là một nam tử có đủ cả khí chất lẫn vẻ ngoài, nho nhã tuấn tú, thâm trầm nội liễm.
Trong phòng trà còn có hai người, phụng bồi Ngụy Uyên uống trà đọc sách, là một nam tử nghiêm trang nghiêm túc, ngũ quan cứng ngắc như điêu khắc, không nhìn ra được cảm xúc.
Người còn lại khí chất âm nhu, dung mạo tuấn mỹ, mắt xếch, chân mày lá liễu, môi mỏng đỏ hồng, thoáng nhìn làm người ta hoài nghi là nữ giả nam trang.
Nam tử âm nhu đứng ở vọng đình, tắm mình trong ánh mặt trời ấm áp, một tay đặt lên chuôi đao bên hông:
"Ánh nắng tươi sáng, vạn dặm không mây, đứng đây ngắm cảnh không thú vị hơn trốn trong phòng đọc sách à?"
Ngụy Uyên thả quyển sách trong tay, cười: "Thời gian xem sách càng ngày càng ít mà. Dạo này ta nghe nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phung-da-canh-nhan/1097370/quyen-1-chuong-64.html