Chương thứ mười – Đứa nhỏ của chúng ta
…
Tịch Thiên Lâu nói một câu “Nhưng không cần miệt mài quá độ” làm cho Dạ Vị Ương thật muốn biến thành hồ ly chui vào động cho xong.
Lúc trước đối với sự việc không thể giải thích này Dạ Vị Ương cảm thấy vô cùng khẩn trương và sợ hãi, hiện tại cùng sư phụ nói thật nhiều chuyện liên quan đến cửu vĩ hồ, trái tim Dạ Vị Ương cũng dần bình tĩnh trở lại.
Tổ tiên cửu vĩ hồ là đại đại tương truyền, về phần vì sao Dạ Vị Ương lại không nhớ rõ, chiếu theo cách nói của sư phụ, đại khái là thời điểm trước đây Dạ Vị Ương thân là hồ ly đã xảy ra biến cố gì đó, khiến Dạ Vị Ương bị mất đi ký ức.
Điều này có nghĩa, tương lai sau khi tiểu hồ ly được sinh ra, phỏng chừng so với Dạ Vị Ương còn hiểu biết hơn nhiều.
Về chuyện tiểu hồ ly kia khi nào chui ra và chui từ chỗ nào ra, Tịch Thiên Lâu cũng không biết.
Dạ Vị Ương nghĩ đến vấn đề này liền cảm thấy đau đầu, bất quá chuyện này nói sau, tóm lại đến lúc sinh thì phải sinh thôi!
Cùng Tịch Thiên Lâu trò chuyện tản bộ, Dạ Vị Ương cảm thấy toàn thân đều trở nên thoải mái, tuy rằng bởi vì đột nhiên biết được mình có đứa nhỏ mà thất kinh.
Đầu tiên xuyên qua làm hồ ly, bây giờ lại sinh hài tử, phỏng chừng sau này bất luận xảy ra chuyện gì cũng rất khó làm cho Dạ Vị Ương kinh ngạc, Dạ Vị Ương lúc này cũng không ngờ rằng, về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ninh-than/1341843/quyen-3-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.