“Sau khi ngươi đi ta vô cùng chán nản, thế nhưng không hỏi nhà ngươi ở nơi nào.” Dạ Vị Ương chờ Bắc Thần Diêu Quang trả lời hắn.
Thân phận của ngươi ta đã biết, cảm giác ngươi không biết ta biết thật đúng là không tồi, bất quá xét thấy đối phương là Bắc Thần Diêu Quang, Dạ Vị Ương thu liễm một chút không thể biểu hiện quá đặc sắc.
Quân tử báo thù mười năm chưa muộn, cho ngươi trước kia thả lang cẩu dọa ta, cho ngươi bẻ chân ta, cho ngươi thừa dịp ta uống rượu mà đem ta ấy ấy…
Bắc Thần Diệu Quang, ngươi tự xưng là thông minh tuyệt đỉnh, ngày hôm nay ta đây nhất định khiến ngươi lật thuyền trong mương.
Vừa uống trà, Dạ Vị Ương vừa âm thầm bội phục hành động lớn mật vượt bậc của mình, nếu không cẩn thận trở về lại thế kỷ hai mươi mốt, hắn có thể cân nhắc đi làm diễn viên, tiến đến giải Oscar.
“Ta không phải đã trở về rồi sao?” Bắc Thần Diêu Quang tránh đi câu hỏi của Dạ Vị Ương, lời nói như thật lại như giả.
“Bất luận ta là người Thiên quốc, Nguyệt Thăng quốc hay là Kim quốc, ở trước mặt Vị Ương ta vẫn là Bắc Phương Thần, nếu về sau có cơ hội, ta còn muốn mời ngươi đích thân đến nhà ta làm khách.”
Làm khách? Dạ Vị Ương âm thầm cắn lưỡi, làm khách liền miễn đi, sau này có đến Bắc Thần quốc cũng không phải “làm khách” mà là “ngồi tù” a.
Dạ Vị Ương cùng Bắc Thần Diêu Quang tán dóc một phen, Bắc Thần Diêu Quang thẳng thắn nói hắn về nhà không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ninh-than/1341818/quyen-2-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.