Tịch Thiên Thương đột nhiên đến đây quả thực làm cho Dạ Vị Ương sửng sốt, người nọ là hoàng đế, là nhất quốc chi quân, không hảo hảo ở trong hoàng cung cư nhiên chạy đến nơi này.
Hắn xảy ra chuyện không có nhiều người ảnh hưởng, nhưng Tịch Thiên Thương nếu gặp vấn đề gì, đối với trên dưới Thiên quốc biến động to lớn thế nào thực khó mà dự đoán được, nhưng hắn biết, Tịch Thiên Thương hiện tại không còn là hài tử.
Thời điểm chạng vạng bọn họ dừng lại trong một tiểu thành nghỉ ngơi bổ sung vật tư, vì an toàn liền đem cả khách điếm bao hạ, khách điếm này nằm ở địa phương hơi chút hẻo lánh trong tiểu thành, buổi chiều nhất phái an tĩnh, chỉ có phía xa xa trên con sông nối liền thành thị có vài chiếc thuyền hoa ánh đèn lay động theo gió lúc xa lúc gần.
Dạ Vị Ương đóng cửa sổ lại, xoay người nhìn người nào đó đang ngồi bên bàn uống rượu nhắm thức ăn, khóe miệng không tự chủ mà rũ xuống.
“Hoàng thượng định khi nào thì trở về?” Dạ Vị Ương hận không thể dùng đuôi quất Tịch Thiên Thương văng lên trời, hóa thành ngôi sao băng bay đi thật xa.
“Ái khanh chẳng lẽ nghĩ trẫm vì ngươi mà đến?” Tịch Thiên Thương tựa tiếu phi tiếu nói một câu khiến Dạ Vị Ương sững sờ.
Dạ Vị Ương thật đúng là nghĩ như vậy, dù sao người này ban ngày vừa vào trong xe ngựa liền giống như vĩ hùng quấn lấy hắn, nhưng khi nghe Tịch Thiên Thương nói câu như thế, hắn lại nghĩ phải chăng bản thân đa tình quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ninh-than/1341805/quyen-2-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.