Loáng thoáng có thể nghe thấy tiếng rên rỉ muộn muộn (rầu rĩ, buồn bực) từ sát vách, nếu không phải hắn hành động bất tiện, Dạ Vị Ương lúc này đã sớm chạy qua bên vách xem.
Bắt được sư gia, bất quá lúc đầu thẩm vấn không được thuận lợi, lão sư gia cáo già kia đối mặt với câu hỏi của Dạ Vị Ương chẳng hề hồi đáp, ở tại chỗ không ngừng cầu xin tha thứ bày tỏ trung tâm, mặc cho Dạ Vị Ương hỏi thế nào cũng hỏi không ra.
Sư gia nếu không quay về, phỏng chừng huyện lệnh vốn cẩn thận dè dặt kia nhất định nổi lên nghi ngờ, đến lúc đó muốn đem hắn một lần lật đổ khó khăn sẽ càng lớn.
Vì vậy Bắc Phương Nguyệt nhìn không được nữa dứt khoát tự mình ra trận, tuy rằng Dạ Vị Ương rất muốn đến hiện trường học hỏi, nhưng Bắc Phương Thần lại kéo hắn đến kế bên vách.
Dạ Vị Ương vẫn có chút hoài nghi một nữ hài tử có thể làm cho tên cứng miệng kia chỉ điểm ra gì hay không, kết quả còn chưa uống hết nửa ấm trà bên vách đã truyền đến tin tức, gia sư đã khai ra huyện lệnh.
“Lợi hại như vậy, dùng biện pháp gì khiến hắn mở miệng a?” Giấy trắng mực đen cộng thêm huyết thủ ấn, Dạ Vị Ương nhìn từng câu từng chữ được ghi chép lại, không nhìn còn tốt, vừa nhìn trái tim Dạ Vị Ương đều nhanh từ cổ họng nhảy ra ngoài.
Dạ Vị Ương sắc bén quét qua, sau đó đem bản ghi chép thu hồi, đối với Bắc Phương Thần nói: “Việc này liên lụy nhiều người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ninh-than/1341762/quyen-1-chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.