Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14
Chương sau
Tuy nói là cùng nhau ăn cơm, nhưng Bắc Phương Nguyệt bố trí hai bàn đồ ăn, nàng cùng Thường Thiếu Điển ngồi một bàn, cố tình để cho Bắc Phương Thần và Dạ Vị Ương đơn độc một bàn, bất quá vì đều ở chung một phòng nên không có người nào dám dị nghị. Dạ Vị Ương và Bắc Phương Thần ngồi ở vị trí bên cạnh cửa sổ, mùa đông sắc trời mau tối, mấy ngọn đăng hỏa đã được treo ngoài khách điếm, ánh lên vài phiến bông tuyết bay tán loạn rồi nhẹ nhàng rơi xuống. Lúc ăn cơm Dạ Vị Ương đã bị giáo huấn, không uống rượu nữa, trước mặt chỉ có một chén trà, nghe Bắc Phương Thần kể những chuyện thú vị từng nghe thấy được trong ba năm vào Nam ra Bắc, một bữa cơm tuy rằng chỉ có hai người bọn họ nhưng chẳng hề nhàm chán, thường xuyên làm cho Dạ Vị Ương nghe đến quên động đũa. “Về sau nếu có cơ hội, ta cũng muốn đi du ngoạn khắp nơi giống như Bắc Phương huynh, bằng không suốt ngày ở một chỗ thế này sớm muộn gì cũng buồn đến chết.” Dạ Vị Ương cảm khái nói. Hắn bây giờ không có biện pháp phân thân, nhưng hắn đã sớm nghĩ thông, sau khi mọi chuyện giải quyết xong hắn sẽ đi chung quanh nhìn một chút, cũng không uổng cho hắn xuyên tới thời đại này. “Cơ hội là tự mình cấp, ngươi nên nhớ kỹ điều này, tương lai ta nhất định mang ngươi đi du ngoạn khắp nơi, ngươi cảm thấy thế nào?” Bắc Phương Thần nâng chén rượu cười nhẹ. Dạ Vị Ương liên tục gật đầu, có người dẫn hắn đi du ngoạn đương nhiên rất tốt, huống chi còn là một đạo du (hướng dẫn viên du lịch) trình độ cao như Bắc Phương Thần. Trò chuyện tán gẫu Dạ Vị Ương bèn hỏi Bắc Phương Thần về vấn đề buôn bán lương thực, hắn bất quá là tùy tiện hỏi một câu, kết quả lại ngoài dự liệu của Dạ Vị Ương. “Hơn phân nửa số lương thực đã đem đi phân phát?” Bắc Phương Thần không quá để ý nói: “Việc buôn bán chỉ là nhân tiện, ta vốn nghĩ nơi này thiếu lương thực, quan huyện Mân thành hẳn sẽ mua một ít lương thực, không ngờ rằng hắn mua thì có mua, nhưng chính là sang tay bán lại với giá cao, về sau ta biết việc làm của hắn liền không bán lương thực cho hắn nữa, phân phó người bên dưới đi quyên tặng.” Tựa như lương thực đang nói tới không phải là của hắn, chỉ là một ít đồ không dùng đến mà thôi, nhưng Dạ Vị Ương biết số lương thực này cho dù hiện tại bán giá cao khẳng định cũng sẽ có người mua. “Xem ra ngươi không biết chuyện này.” Bắc Phương Thần nói. Sự tình tri huyện Mân thành tham ô Dạ Vị Ương biết, nhưng không nghĩ tới tên gia hỏa này cư nhiên ngấm ngầm làm sinh ý đầu cơ trục lợi, còn kiếm tiền từ nạn dân, Dạ Vị Ương không tiếp tục che giấu, đem chuyện hắn sắp làm nói cho Bắc Phương Thần. Bắc Phương Thần sau khi nghe xong gật đầu, nói: “Cố ý thân cận với đối phương tìm bằng chứng xác thực cũng là một biện pháp tốt, nhưng ta và tri huyện Mân thành từng có tiếp xúc qua, ngươi này phi thường giảo hoạt, nếu như trong cung đã phái người đến điều tra hắn, mấy ngày nay hắn phỏng chừng đã phát hiện ra. Hiện tại dù ngươi chủ động đi kết giao với hắn, hắn cũng lưu một cái tâm nhãn, sẽ không dễ dàng để lộ dấu vết.” “Chung quy không thể để cho hắn tiếp tục ung dung ngoài vòng pháp luật.” “Ta trái lại có một biện pháp.” Dạ Vị Ương nhãn tình sáng lên: “Bắc Phương huynh có cao kiến gì?” Bắc Phương Thần suy nghĩ một chút, nói: “Muốn tìm chứng cớ, không nhất thiết phải nhắm vào tri huyện, ta nhớ rõ bên cạnh hắn có một gia sư chưởng quản tài vụ, nghĩ cách nào làm cho tên gia sư kia khai ra tri huyện.” “Ngươi cứ duy trì bộ dáng hiện tại, không để ý đến tri huyện Mân thành, hắn sẽ nghĩ ngươi chướng mắt một tiểu quan như hắn, hiện giờ ngươi phải ở Quảng Nam khởi công xây dựng thủy lợi, hắn khẳng định sẽ tìm cơ hội đến nịnh bợ ngươi ý đồ từ đó tìm chút ưu đãi, ngươi bây giờ chủ động đi tìm hắn ngược lại sẽ làm hắn tâm sinh hoài nghi.” Dạ VỠƯơng gáºt Äầu, Bắc PhÆ°Æ¡ng Thần nói rất có Äạo lý, hắn há»i: âNhÆ°ng phải là m sao khiến gia sÆ° kia Äá»ng ý khai sá»± tháºt?â Bắc PhÆ°Æ¡ng Thần nghe thấy láºp tức ná» nụ cÆ°á»i, hứng thú nhìn Dạ VỠƯơng nói: âVáºy còn phải xem ngÆ°Æ¡i là m thế nà o Äá» hắn má» miá»ng.â âChúng có thá» bá» trà má»t bà n cá» Äá» Äá»i phÆ°Æ¡ng tá»± mình nhảy và o, hai ngà y nữa ta tÃnh toán ly khai Mân thà nh, Äến lúc Äó ta sẽ thiết yến á» Tụ Tiên Lâu, ngÆ°Æ¡i Äúng giá» Äến Äây, tri huyá»n kia cho dù không thá» tá»± mình Äến cÅ©ng sẽ phái tâm phúc của hắn Äi dò xét phong thanh (tin tức)â¦â Trong bữa cÆ¡m, Dạ VỠƯơng và Bắc PhÆ°Æ¡ng Thần Äã thảo luáºn xong biá»n pháp, thá»i gian Æ°á»c Äá»nh là ngà y má»t lúc Bắc PhÆ°Æ¡ng Thần bá»n há» chuẩn bá» ly khai Mân thà nh. Tin tức Bắc PhÆ°Æ¡ng Thần chiêu Äãi Dạ VỠƯơng rất nhanh Äã truyá»n ra ngoà i, hÆ¡n nữa là âm thầm tung ra Dạ VỠƯơng kỳ tháºt muá»n Äem má»t phần công trình khá»i công xây dá»±ng thủy lợi giao cho Bắc PhÆ°Æ¡ng Thần là m, tri huyá»n Mân thà nh kia quả nhiên không tiá»n Äến liá»n phái tâm phúc gia sÆ° của hắn Äi tham phong (dò xét tin Äá»n),nhÆ°ng Äá»i phÆ°Æ¡ng không ngá» rằng chÃnh là , hắn vừa tiến và o uá»ng chén rượu, ngay cả Dạ VỠƯơng còn chÆ°a thấy thì ngÆ°á»i Äã hôn mê bất tá»nh.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14
Chương sau