Lời nói này của Lý Hâm xem như là đang tỏ thái độ, chỉ cần Trình Lập Đông không có chứng cứ chắc chắn tuyệt đối thì đừng nghĩ đến chuyện tìm ngươi gây phiền phức.
Nghe hắn nói như vậy, trong lòng Hứa Thanh Tiêu nhẹ nhàng thở ra một hơi, nhưng ngoài mặt thì đầu là gửi lời cảm ơn, sau đó tiếp tục nổi giận.
“Cái tên Trình Lập Đông này vì muốn lập công mà dám nói xấu ta như thế, cơn tức này ta khó lòng mà nuốt trôi được. Còn nữa, cho dù có âm thầm điều tra thì cũng khiến ta cảm thấy không vui. Tội danh thế này giống như nước bẩn, không dám dây cũng không muốn nhúng vào”
Hứa Thanh Tiêu vẫn tức giận như thường, nhưng lăn này không phải giả vờ.
"Thử hỏi, mình đang cố gắng đi học thành tài, nghiêm túc học tập, thỉnh thoảng tham gia tiệc hội, ca hát, ăn đồ ngon thì đột nhiên có người chạy đến nói một câu.
Hắn là kẻ lừa đảo, hắn là người xấu, các ngươi bị lừa rồi
Ai còn tâm tư nào mà đọc sách nữa.
Có câu nói không phòng quân tử chỉ phòng tiểu nhân. Trình Lập Đông này chính là một tên tiểu nhân, bắt đầu từ lúc thẩm vấn mình ở huyện Bình An, Hứa Thanh Tiêu biết ngay kẻ này chính là loại người vì muốn đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn nào.
Nghe xong những lời kia, Lý Hâm khẽ gật đầu đồng ý với câu nói của Hứa Thanh Tiêu.
Ngươi muốn nói chuyện khác thì cứ nói, tội danh dị thuật này chính là bãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-nguy-vuong-trieu-song-thanh-giang-pham/3568868/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.