Có người lấy lại tinh thần, không kìm được lên tiếng hỏi
Lý Hâm không trả lời, chỉ vỗ tay một cái.
Lập tức, ở ngoài viện liền có mấy người gia bộc mang tới một phiến đá, bên trên có một tờ giấy trắng.
Trên tờ giấy trắng chỉ viết hai chữ [ An Quốc ]
Khi áp đề của phủ quân xuất hiện, ánh mất mọi người nối nhau tập trung lên trang giấy trắng.
Hứa Thanh Tiêu hơi kinh ngạc, không ngờ đề phủ quân đoán, vậy mà cũng không khác gì lão sư mình đã đoán trước đó.
Xem ra lão sư của mình cũng có tý gì và này nọ đấy.
"Đề an quốc sao? Cũng rất hợp với tình cảnh”
"Ừ, Vương triều Đại Ngụy lập quốc được hơn bảy trăm năm nay, võ đế thất phạt, vẫn không thể cứu văn được như cũ, quốc gia xã tắc lung lay sắp đổ, đề an quốc, hợp tình hợp lý”
"Nếu lấy dẹp quốc an nước làm đề, ngẫm tới thì phương bắc vẫn như trước không an bình mấy."
Tiếng bàn tán vang lên, mọi người thì thào lẩm bẩm, nhìn hai chữ an quốc, trong lòng bọn họ cảm khái muôn vàn.
Nhiều thế hệ văn nhân, đơn giản chính là tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ.
Quốc gia không yên, sao thịnh thế được?
Nếu không có thịnh thế, thì đọc sách thế nào được?
"Chư vị, đây là đề mà gia phụ đoán được, hôm nay mời chư vị tới đây, cũng là để tự do thỏa thích nói về đề này”
"Đương nhiên cụ thể có phải hay không, phải đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-nguy-vuong-trieu-song-thanh-giang-pham/3568850/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.