Tiếng nói vừa dứt.
Hứa Thanh Tiêu lập tức mở miệng.
“Đại nhân, có khả năng thuộc hạ không thể nào quay về phục chức được. Chu phu tử đã nhận ta làm đồ đệ, bây giờ ta chỉ một lòng muốn đọc sách, nếu không có gì xảy ra thì tháng sau ta sẽ đến phủ Nam Dự để tham gia kỳ thi phủ. Mong đại nhân thứ tội”
Hứa Thanh Tiêu nói ra chuyện mình đi học.
Giờ khắc này, nội đường yên tĩnh lại, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
Nhất là mấy bộ khoái sai dịch kia, từng người đều lộ ra vẻ không thể tin nổi
Đọc sách sao?
Ngươi á?
Tất cả những người trong nội đường đều ngơ ngẩn.
Ai cũng không ngờ được, người như Hứa Thanh Tiêu lại nói muốn tham gia kỳ thi phủ?
Đây chẳng phải là chuyện lạ trong thiên hạ à?
“Thanh Tiêu, ngươi đùa đó hả?”
Người đầu tiên mở miệng chính là Trần bộ đầu. Hắn quen biết Hứa Thanh Tiêu đã bổn năm năm, tuy luôn nói Hứa Thanh Tiêu sở hữu vóc dáng thanh tú anh tuấn, nhưng vấn đề là Hứa Thanh Tiêu là người thế nào hắn đều biết rõ.
Bảo tên này đi luyện võ nghệ thì còn được, nhưng bảo hắn đi đọc sách sao? Đùa nhau đấy à?
Hơn nữa còn thẳng thừng đi tham gia kỳ thi phủ?
Nghĩ mọi người là kẻ ngốc hết sao?
Lý huyện lệnh cũng không hiểu gì hết.
Thi phủ.
Đây là khái niệm gì hả?
Bình thường, người đọc sách nếu muốn đạt được công danh, nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-nguy-vuong-trieu-song-thanh-giang-pham/3568833/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.