Không phải Trần Tinh Hà tự cao tự đạo, mà thân là một người đọc sách, chỉ cần lý lẽ thuộc về mình thì sợ gì?
Hôm nay hẳn ta nói nhiều như vậy không phải là vì muốn giả vờ mà là vì muốn giảng giải cho Hứa Thanh Tiêu một lần.
Mấy lời này được thốt ra.
Hứa Thanh Tiêu hơi sững sờ.
Hay lắm.
Vậy ra sư huynh nhà mình thật sự rất gì và này nọ nha.
Hứa mỗ đây bội phục.
Sau khi nhóm Mũi Ưng nghe xong mấy lời này thì có chút choáng váng.
Không phải bọn họ chưa tiếp xúc với người đọc sách, nhưng tình huống như thế này là lần đầu tiên.
Quả nhiên là can đảm.
Nhưng mà kinh ngạc thì kinh ngạc, chuyện nên làm thì bọn hắn vẫn phải làm.
“Không còn sớm nữa, mong hai vị đừng kéo dài thời gian”
Gã mở miệng, nhưng so với lúc trước thì tôn trọng hơn một chút.
“Sư đệ, đi thôi."
“Trần Tỉnh Hà lạnh lùng mở miệng, Hứa Thanh Tiêu cũng không kéo dài thời gian nữa, đi theo đối phương.
Chẳng qua là trước khi rời đi, Chu Lãng bỗng dưng lên tiếng.
“Đi sớm về sớm, đừng kéo dài quá lâu. Ngày mai vi sư sẽ mời Từ Thanh Từ phu tử đến đây, đừng để chậm trễ với Từ phu tử."
Tiếng nói của Chu Lăng vang lên, nhấn mạnh vào mấy chữ Từ Thanh Từ phu tử.
Mấy người Mũi Ưng nghe xong thì vẻ mặt hơi thay đổi, hiển nhiên bọn họ biết Từ Thanh Từ này là ai Nho gia Thất phẩm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-nguy-vuong-trieu-song-thanh-giang-pham/3568832/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.