Thêm nữa, hẳn là người xuyên không, vốn không thuộc về thế giới này, bản thân chết một mình là được rồi, không cần kéo theo người vô tội vào làm gì.
Lúc này, nội tâm Hứa Thanh Tiêu có chút lung lay rồi.
Sau đó cũng vào giây phút ấy.
Giọng nói của Triệu đại phu lại một lần nữa vang lên.
“Thảo dân khai, thảo dân khai, đại nhân, thảo dân khai hết, Hứa Thanh Tiêu tới tìm thảo dân hỏi về phương pháp tự cứu, là thảo dân nói với hắn về dị thuật có thể tự cứu, thảo dân hoàn toàn không nghĩ hắn thực sự đi tu luyện dị thuật thật”
“Đại nhân, thảo dân bị liên luy, chuyện này không liên quan gì tới thảo dân cả”
Tiếng khóc của Triệu đại phu vang lên.
Ông ta chịu hình phạt, đến đàn ông cao to lực lưỡng bình thường còn chịu khó mà chịu được, chứ huống gì là một ông lão sáu mươi tuổi.
Quả nhiên, khi giọng nói kia vừa dứt.
Tiếng nói của Trình đại nhân bèn vang lên.
“Được, khai rồi là tốt, bổn quan nói rồi, tha cho ngươi một mạng”
Âm thanh vừa tắt, ánh mắt của hẳn ta lại chuyển sang người Hứa Thanh Tiêu.
“Hứa Thanh Tiêu, ngươi còn muốn giảo biện."
Trong chớp mắt nhân chứng đã xuất hiện, mọi manh mối đều chỉ về hẳn, nếu còn muốn la li3m phủ nhận chắc chẳn không còn khả năng nữa rồi.
Toàn bộ chuyện này, sở hở lớn nhất chính là năm trên người Triệu đại phu.
Đổi một cách nói khác, Triệu đại phu khai rồi vậy thì bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-nguy-vuong-trieu-song-thanh-giang-pham/3568794/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.