Mạch Đông hầu hạ ta tắm.
Từ khi biết ta không phải Thanh Hà công chúa, nàng ấy đã thân thiện với ta hơn nhiều.
Thay đổi rõ ràng nhất là nàng ấy chịu lắng nghe ta nói.
“Lư tiểu thư, tiểu thư và vị thiếu tướng quân kia đã quen biết nhau từ rất lâu rồi sao?”
Ta nhìn chằm chằm bông hoa thược dược cài bên tóc nàng, không biết nên trả lời thế nào.
Nàng múc một gáo nước, dội lên vai ta.
“Mạng sống này của ta là do thiếu tướng quân cứu, thiếu tướng quân chính là người quan trọng nhất của ta.”
Ta có chút không thoải mái “Ừ” một tiếng, chờ nàng nói tiếp.
Mạch Đông lại múc một gáo nước.
“Nếu tiểu thư đã là người trong lòng thiếu tướng quân, vậy từ hôm nay trở đi, tiểu thư cũng là người trong lòng Mạch Đông ta rồi!”
Ta không nhịn được: “Hả?”
“Hả cái gì? Nước nóng quá sao?”
.....
Thẩm phu nhân chuẩn bị cho ta một bộ y phục tay hẹp gọn nhẹ.
Ta thay y phục, búi tóc lên, cùng Mạch Đông đi tới tiệc chiêu đãi.
Giang Tuyết Hạc đã đợi ta trước cửa từ sớm.
Có thể thấy hắn rất được lòng mọi người, các văn sĩ, binh lính qua lại đều dừng chân chào hỏi hắn.
Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰
Một vị văn sĩ đội khăn luân đứng nghiêng người, dường như liếc thấy ta trong khóe mắt, mỉm cười nói gì đó, Giang Tuyết Hạc lập tức quay đầu nhìn về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ngam-xuan/3623519/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.