Mọi người đều kinh ngạc nhìn vợ chồng lão đại, chờ bọn họ đưa ra một lý do hợp lý.
Triệu Bá Tuyền nghẹn đến mặt đỏ bừng cũng không nói được một lời, ngược lạiLí thị đứng bên cạnh không nhanh không chậm nói: "Cha, nương, hai ngườicũng đã lớn tuổi, nên chia nhà, chia đất thì hơn, cũng chia theo đầungười luôn. Sau này cha mẹ sẽ không cần làm lụng vất vả nữa, cũng khôngcần ra ruộng làm việc, chỉ việc ngồi ở nhà hưởng phúc, đây là những việc mà phận làm con như chúng con phải làm!"
Lí thị mượn những lờicủa các bậc tiền bối lão luyện để nói cho nên khi nói ra ai cũng cảmthấy đúng lý hợp tình. Nhưng Tôn Thị cũng không thua kém: "Vợ chồng lãođại à, các con có lòng cha mẹ nhận, nhưng mẹ cùng cha các con không giàyếu đến nỗi không thể làm gì được, chỉ cần việc mà hai già này có thểlàm thì sẽ làm, vẫn có thể ra ruộng làm việc. Hơn nữa cha mẹ còn muốnlàm ruộng thêm vài năm nữa để có tiền cho cháu trai tiền cưới vợ. Chonên nhà này không cần chia."
Nghe được bà bà nói thế, sắc mặt Líthị liền thay đổi, nụ cười đang nở trên mặt cũng bắt đầu thu lại. Nàngcười ha ha hai tiếng liền mở miệng khuyên nhủ: "Nương, theo như nươngnói, việc cưới vợ cho Lai Phúc là nhiệm vụ của vợ chồng chúng con, chúng con nào dám làm phiền nương. Chẳng qua nhà này đã đến lúc nên chia rồinương à, hơn nữa nhà ở phía nam đã được xây nhiều năm, nếu cứ không cóngười ở cũng không tốt, Tiểu Thúy nhà con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-nam-tu-tieu-nang-dau/2893027/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.