Ngoài động phủ. Ngay lúc hai người Trần Sư Nguyên và Tần Minh lâm vào trầm mặc, sương mù màu trắng quanh động phủ thối lui qua hai bên, hiện ra một đầu thông đạo, đồng thời thanh âm một nam tử vang lên: "Không biết đạo hữu phương nào giá lâm, Thẩm mỗ không kịp nghênh đón, xin thứ tội."
Khoé miệng Trần Sư Nguyên hơi vểnh lên, cũng không nhìn Tần Minh, nhanh chân đi vào thông đạo động phủ. Mà Tần Minh cũng không ở bên ngoài, cất bước đi theo. Hai người rất mau tới phòng khách chính của động phủ, Thẩm Lạc đã chờ ở nơi này từ sớm, trên bàn cũng đặt ba chén linh trà. "Không biết cao tính đại danh đạo hữu? Động phủ đơn sơ, chiêu đãi không chu đáo, xin chớ trách, mời ngồi."
Thẩm Lạc đánh giá Trần Sư Nguyên một chút, làm động tác mời. "Các hạ là Thẩm Lạc đạo hữu à, Tần quan chủ vừa rồi đã giới thiệu ngươi với ta, không đến hai trăm năm đã tu luyện tới Đại Thừa trung kỳ, Thẩm đạo hữu quả nhiên là kỳ tài ngút trời."
Trần Sư Nguyên không trả lời câu hỏi Thẩm Lạc, cười ha ha nói. "Thẩm sư đệ, vị này là Trần Sư Nguyên tiền bối, đến từ Tiểu Mao Sơn."
Tần Minh bên cạnh giới thiệu. "Tiểu Mao Sơn!" Ánh mắt Thẩm Lạc chớp động một chút. Đối với tông môn này, hắn cũng mộ danh đã lâu. "Nguyên lai Trần đạo hữu là tu sĩ thượng tông Tiểu Mao Sơn, thất kính.
Không biết Trần đạo hữu đến Xuân Thu quan ta có chuyện quan trọng gì không?" Thần sắc Thẩm Lạc rất nhanh khôi phục bình tĩnh, chắp tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1611189/chuong-1061.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.