Sau gần nửa canh giờ.
"Minh Mục Cổ." Thẩm Lạc mở hai mắt ra, nói một câu.
Nguyên Khâu đang si mê đọc nửa bộ Dược Tiên Tập, nghe vậy sửng sốt một hồi rồi mới kịp phản ứng, vội vàng tách ra một nhóm Minh Mục Cổ.
Trong tay Thẩm Lạc loé lên kim quang, nhiều ra một đoàn sương mù màu xám rất nhạt lớn cỡ nắm tay.
Hắn vận chuyển Huyền Âm Mê Đồng, cẩn thận quan sát đoàn sương mù màu xám này, miễn cưỡng có thể nhận ra bên trong có rất nhiều côn trùng thật nhỏ.
"Nguyên lai đây chính là Minh Mục Cổ." Hai mắt hắn đánh giá, rất nhanh dời ánh mắt đi, đưa tay ngưng tụ ra một dòng nước, thi triển thông linh thuật.
"Chủ nhân." Thân ảnh Kính Yêu từ trong thông linh thủy động nhảy ra.
"Ngươi dùng cái gương kia chế tạo cho ta mấy bộ phân thân, sau đó mang theo thứ này trở lại bên kia, phóng thích chúng đến trước động quật của ngươi lúc trước." Thẩm Lạc đưa đoàn sương mù trong tay cho Kính Yêu, sau đó lật tay lấy ra Trảm Ma Tàn Kiếm, Thuần Dương Kiếm Phôi, cùng Thị Huyết Phiên.
Kính Yêu nghe vậy tiếp nhận đoàn khí xám kia, sau đó tế lên cổ kính màu lam, chiếu xạ lên người Thẩm Lạc.
Thẩm Lạc quan sát tỉ mỉ chiếc cổ kính, thấy mặt kính có phù văn huyền diệu chớp động, nhìn có vài phần tương tự Lâm Tâm Nguyệt thi triển Huyễn Kính Thuật, thần thông cả hai cơ bản giống nhau, xem ra tấm gương này thật sự có quan hệ với Bàn Tơ động.
Đang cân nhắc, lam quang trên người hắn cấp tốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1611093/chuong-965.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.