Trong lòng Thẩm Lạc cảm khái một tiếng, lúc này điều khiển phi thuyền bay về hướng La Tinh thành.
Lúc này Bạch Tiêu Thiên cũng không ở trên thuyền, y đang nghiên cứu sương độc màu tím kia đến thời khắc mấu chốt, cần thử nghiệm một chút, nen bảo Thẩm Lạc thu y vào không gian Thiên Sách.
Bay tới phía trước một khoảng cách, bầu trời chung quanh bắt đầu xuất hiện từng đạo độn quang, càng đến gần La Tinh thành, những độn quang này càng dày đặc, phảng phất vạn tiên triều bái.
Thẩm Lạc nhìn thấy cảnh này, không khỏi sợ hãi thán phục, lập tức tăng tốc phi thuyền, rất nhanh đã đến trên không La Tinh thành.
Trên không La Tinh thành cũng không có cấm chế cấm bay, mà nơi này không giống Trường An thành, mỗi tu tiên giả cần đăng ký danh sách, những độn quang này cứ trực tiếp tiến vào trong thành.
"Thật sự là tự do tự tại, đây mới là trạng thái tu tiên giả." Thẩm Lạc khẽ gật đầu, thôi động phi thuyền, trực tiếp rơi vào khu vực phồn hoa nhất trong thành.
Trong thành mỗi con đường đều dị thường rộng lớn, đủ cho bốn chiếc xe ngựa song hành, mặt đất cũng dùng đá xanh bằng phẳng lát thành, hai bên đường là từng dãy kiến trúc cao lớn, những kiến trúc này rõ ràng mang theo phong tình dị vực, khác biệt rất lớn với phòng ốc Đại Đường.
Trên đường phố tu sĩ như thoi đưa, chen vai sát cánh, so với Lưu Ba thành muốn phồn hoa gấp mười lần, mà tu sĩ trên đường phố cũng không phải đều là Nhân tộc, có một phần là Yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1611058/chuong-930.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.