Dịch: Độc Hành
Chưa biên
Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông
"Thẩm huynh, ngươi có thể đem những sương độc kia cho ta một ít không, ta muốn nghiên cứu một chút, xem có thể tìm ra phương pháp chống lại không?" Bạch Tiêu Thiên đột nhiên nghĩ đến một chuyện, hỏi Thẩm Lạc.
"Ngươi có vật đựng sương mù mà không bị xâm nhiễm không?" Thẩm Lạc hỏi. Hắn đang suy nghĩ biện pháp đối phó những sương độc này, dù sao nơi này có thể là một bí cảnh không biết, giá trị không thể đo lường, không thể vì một chút sương độc liền từ bỏ dò xét, Bạch Tiêu Thiên chủ động xin đi giết giặc, tự nhiên không thể tốt hơn.
"Có, dùng cái này." Bạch Tiêu Thiên lấy ra một bình thủy tinh hơi mờ, miệng bình cũng bị một cái nắp thủy tinh che kín, nhìn có vẻ bất phàm.
Thẩm Lạc đưa tay tiếp nhận bình thủy tinh, đánh giá một chút, thu nhập vào không gian Thiên Sách, đưa một ít sương độc màu tím vào.
Cái bình này không biết là vật gì chế thành, sương độc màu tím vậy mà không thể xâm nhiễm.
Thẩm Lạc khẽ gật đầu, lấy cái bình ra ngoài, đưa cho Bạch Tiêu Thiên.
"Đi thôi, vừa rồi giết chết mấy người kia, thân phận chúng không tầm thường, nói không chừng sẽ có người đuổi tới, chúng ta mới đến, bị những tu sĩ bản địa kia ngăn chặn thì phiền toái." Bạch Tiêu Thiên lấy được cái bình xong, có chút vội vàng nói.
Thẩm Lạc tự nhiên không có ý kiến.
Bất quá trước khi đi, hắn phong kín đầu thông đạo này lại, để tránh bị người phát hiện, lại triệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1611057/chuong-929.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.